Trước mỗi sự việc khiến chúng ta cảm thấy buồn bực và muốn phán xét, hãy dành cho mình “một khoảng hòa hoãn” để thấu hiểu sự việc.

Cô bé đang cầm 2 quả táo trên tay thì người mẹ tới hỏi: “Con yêu! Cho mẹ một quả được không?”

Bé ngước nhìn mẹ rồi quay xuống nhìn quả táo ở tay này rồi lại nhìn sang quả táo ở tay kia. Thấy vậy người mẹ thoáng buồn.

Rồi bé cắn một miếng ở quả táo to hơn, ăn xong bé cắn tiếp một miếng ở quả táo nhỏ. Hành động của bé càng khiến người mẹ thêm thất vọng.

Nhưng sau khi ăn hai miếng táo, bé đưa một quả táo cho mẹ và nói: “Mẹ lấy quả này đi. Nó ngọt hơn!”.

Lúc ấy, người mẹ cảm thấy vô cùng hối hận khi nhận ra mình đã vội vàng đánh giá sai hành động của con.

Vậy nên, trước mỗi sự việc khiến chúng ta cảm thấy buồn bực và muốn phán xét, hãy dành cho mình “một khoảng hòa hoãn” để thấu hiểu sự việc.