Trong muôn kiểu chia sẻ về trải nghiệm du lịch Cát Bà, hẳn bạn chưa từng nghe một câu chuyện nào được kể… từ góc nhìn của một quả dưa hấu. Nhưng đừng vội bật cười! Hãy để “tôi” – Một quả dưa hấu đỏ mọng, căng tròn – Đưa bạn qua một hành trình du lịch đặc biệt, không chỉ bởi điểm đến xinh đẹp mà còn vì những xúc cảm ngọt lành mà nó gieo lại trong lòng người.
- Ổi rớt giá – Tình người không bao giờ rớt
- Ông nội – Ký ức lặng thầm nuôi dưỡng một đời con cháu
- Khi tiếng ru mờ dần trong giấc ngủ trẻ thơ
Xem nhanh
Dưa hấu đi du lịch – Chuyện thật như đùa
Sáng tháng Sáu đẹp trời, chúng tôi – Một nhóm trái cây và bánh trái đủ loại – Được nâng niu đặt vào xe cùng gia đình cô chủ đi du lịch. Điểm đến là biển đảo Cát Bà – Một viên ngọc xanh giữa lòng vịnh Bắc Bộ. Ai nấy đều háo hức, chuyến đi được đặt tên trang trọng: “Kết nối yêu thương – Tìm về ký ức”. Nghe mà thấy xúc động ngay từ khi… còn nằm trong giỏ.
Khoảng 6h30 sáng, xe lăn bánh từ Hải Dương. Gần hai tiếng đồng hồ sau, chúng tôi có mặt tại bến Gót. Tôi – Lần đầu trong đời rời khỏi bếp, khỏi mâm cơm, khỏi bàn ăn – Háo hức đến run hạt. Được bồng bế qua phà, nhìn sóng vỗ rì rào; tôi thấy mình giống một “trái cây xuất ngoại”, kiêu hãnh và… một chút kiêu ngạo.
Cát Bà hiện ra – Không chỉ đẹp, mà còn khiến người ta muốn chậm lại để cảm nhận
Qua phà gần 40 phút, Cát Bà hiện lên mộc mạc và hoang sơ; như một nàng tiên chưa điểm phấn. Đường quanh co, gió mặn nồng, cây xanh rì rào. Tôi theo chân đoàn đến nhà nghỉ, dùng bữa trưa, nghỉ ngơi. Nhưng phải đến tối – Lúc cả đoàn ăn tối trên mặt biển lung linh – Tôi mới cảm nhận được cái gọi là “trải nghiệm Cát Bà” thực sự.

Giữa mênh mông biển cả, những câu chuyện làng; chuyện cũ; chuyện ký ức tuổi thơ được chia sẻ chân tình. Họ – Những người anh chị em trong một gia đình – Dù mỗi người một công việc; một vị trí xã hội, nhưng khi ngồi lại bên nhau, họ cùng “trở về”. Trở về với ao làng; với chiếc chõng tre; với bát canh cua và những tiếng cười râm ran đầu ngõ. Có những kỷ niệm đã qua nửa thế kỷ nhưng vẫn sống động như mới hôm qua
Tôi – Chỉ là một quả dưa hấu – Nhưng cũng thấy lòng mình lặng đi. Không gian ấy không ồn ào, không phô trương – Chỉ có tình thân và ký ức, chồng lên nhau, lắng lại rồi thấm đẫm.
Tàu “Ma” và bài học về sự bao dung khi du lịch Cát Bà
Sáng hôm sau, đoàn lên tàu ra vịnh Lan Hạ – Một vịnh biển đẹp nao lòng, vẫn giữ được nét nguyên sơ hiếm có. Mặt nước trong xanh, núi non trập trùng, trời thì như được gột rửa. Tôi được bế lên tàu – Một con tàu mang tên… nghe rất “rợn tóc gáy : Tàu Ma ” ( Tàu A – rô – ma )”. Tưởng đâu sẽ là du thuyền xịn sò, ai dè… một màn trải nghiệm thực tế ngoài mong đợi
Tàu cũ kỹ, không điều hòa, vệ sinh thiếu nước, dịch vụ tắm biển thì thiếu đủ thứ từ máng trượt để trượt xuống biển, không có nước ngọt để tráng sau khi tắm. Tôi không nói ra chứ tôi thấy rõ: tàu du lịch Cát Bà này không đạt chuẩn như mong đợi.
Nhưng rồi, một điều rất “đẹp” xảy ra. Một người phụ nữ lớn tuổi trong đoàn – Khi bị một nhân viên phục vụ trên tàu to tiếng, mắng mỏ. Chị không kêu ca, không than vãn – Lặng lẽ lau dọn sàn tàu. Vài người khác cũng làm theo. Không ai nhắc nhở. Họ chỉ… lặng lẽ góp một tay.
Một cô gái trẻ – Người đã đặt tour – Dù đã đặt tỏ với giá tiền cao nhưng dịch vụ lại không đạt tiêu chuẩn bình thường. Có thất vọng vì dịch vụ không như kỳ vọng, Cô không trách cứ, không than phiền và cũng không phân bua.. Cô chỉ âm thầm quan sát, im lặng gói trọn sự thông cảm trong ánh mắt. Tôi thầm phục. Phải chăng đó là tu dưỡng? Là nội hàm của một người biết sống tử tế? Biết nhẫn nhịn bao dung.

Tạm biệt Cát Bà – Mang về điều hơn cả trải nghiệm
3 giờ chiều hôm đó, tàu rời vịnh Lan Hạ, cả đoàn chia tay tàu “Ma”. Ai cũng có chút luyến tiếc. Không phải vì tàu xịn hay sang, mà bởi những điều nó mang lại: sự sẻ chia, tình thân, và bài học sống không dễ quên.
Tôi vẫn được một bác lớn tuổi nhất trong đoàn – (Bác ấy từng là lính Trường Sơn giải phóng) bồng bế – Được đưa lên xe về lại đất mẹ quê hương Hải Dương. Vẫn là sự ân cần, nhẹ nhàng, như thể tôi là báu vật của cả chuyến đi. Tôi biết ơn bác – Vì không phải ai cũng cho một quả dưa như tôi sống trọn vẹn đến phút cuối của hành trình.
Tối hôm ấy, tại nhà hàng Hải Dương, cả đoàn lại quây quần. Tiếng cười vang, ánh mắt rạng rỡ. Cô chủ – người tổ chức chuyến đi – chia sẻ chân tình về những điều chưa trọn vẹn, nhưng cũng không quên nói về điều tuyệt vời mà cô muốn dành tặng: một kỷ niệm khó phai, một tình cảm chân thành. Cô mong muốn dành tặng điều tốt đẹp nhất mà cô được trải nghiệm cho những người thân yêu của cô trong chuyến đi này
Một bác lớn tuổi cũng nói, dù từng đi du thuyền 5 sao ở Cát Bà, nhưng chuyến đi lần này – Với tàu ” Ma” và dịch vụ thiếu trước hụt sau – Lại mang đến cảm xúc chân thực hơn nhiều. Vì trải nghiệm thực sự không nằm ở tiện nghi, mà ở cách chúng ta cảm, thấu và thương nhau.

Du lịch Cát Bà không chỉ là biển, mà là nơi níu giữ ký ức
Chuyến du lịch Cát Bà 2 ngày 1 đêm khép lại. Nhưng với tôi – Một quả dưa hấu tưởng như vô tri – Đó là hành trình có một không hai. Tôi đã thấy con người không chỉ biết vui mà còn biết bao dung. Không chỉ biết tận hưởng mà còn biết nhường nhịn và thương nhau.
Cát Bà đẹp – Nhưng điều đẹp hơn là những con người đã gặp nhau ở đó, lắng nghe nhau, nhìn nhau bằng ánh mắt của ký ức và lòng cảm thông – Là Kết nối yêu thương, là hành trình Tìm về ký ức để lắng sâu, để nhận ra bản tính thiện lương trong trẻo của chính mình.
Nếu có ai hỏi tôi rằng: “Đi tàu Ma có gì vui?” – Tôi sẽ đáp: “Chính từ những chuyến tàu không trọn vẹn, người ta mới học được cách yêu thương sâu sắc, cách nhẫn nhịn, cách bao dung – Tàu “ Ma” thật vui “”
Tác giả: Đồng Mỵ