Chiều 15/6, anh Hoàng nhận tin bà nội đã qua đời; ít giờ sau, cha anh đột quỵ, rồi mất ngay trong đêm ở bệnh viện tỉnh Thanh Hóa.

Anh Lê Nhữ Hoàng là thượng úy công an, làm việc ở quê nhà Thanh Hóa. Khi Bắc Giang bùng dịch, anh được điều về chống dịch ở xã Thái Đào, huyện Lạng Giang.

Theo báo Tuổi Trẻ, chiều 15/6, đang làm việc, anh Hoàng nhận tin bà nội mất vì tuổi cao. Tiếp đó, cha anh (68 tuổi) bị đột quỵ, rồi qua đời tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa trong tối cùng ngày.

Đang trong vùng dịch giã, anh Hoàng không thể về nhà chịu tang bà và cha. Những người đang chống dịch bên cạnh Hoàng động viên, chia sẻ nỗi buồn cùng anh. Họ dựng một ban thờ có ảnh bà và cha anh để người đàn ông 31 tuổi có thể làm tròn chữ hiếu.

Anh Hoàng nhận lời chia buồn từ đồng nghiệp (ảnh chụp màn hình báo Tuổi Trẻ).

Anh Nguyễn Văn Thắng – đồng nghiệp của anh Hoàng, kể, bố mẹ Hoàng sinh được hai người con. Anh trai của Hoàng đang làm công nhân ở TP. HCM, vì dịch nên cũng chẳng thể về. Vắng hai người con trai – cháu trai, đám tang của cha – bà nội Hoàng đành nhờ cả vào những người thân, hàng xóm ở quê giúp đỡ.

Tương tự hoàn cảnh anh Hoàng, chị Nguyễn Thị Duyên cũng không thể về chịu tang cha. Là điều dưỡng tại Trung tâm Y tế huyện Yên Lạc, chị được điều vào Bệnh viện dã chiến Vĩnh Phúc chống dịch. Tối 6/6, chị nhận tin cha qua đời. Không thể về nhà, chị được chuyển sang khu cách ly tập trung tại khách sạn Hoàng Quy của thành phố Vĩnh Yên và lập bàn thờ ở đó để có thể bái vọng cha.

Điều dưỡng Duyên bái vọng cha (ảnh: Trung tâm Y tế huyện Yên Lạc).

Chị Duyên kể, chị không hề ân hận khi tham gia chống dịch; nhưng buồn vì cha lâm bệnh nặng đã không được ở bên chăm sóc, phút chia ly cuối cùng cũng không thể gặp mặt đấng thân sinh. Chứng kiến không ít hoàn cảnh tương tự như mình, nữ điều dưỡng bùi ngùi, bảo: “Mong sao dịch bệnh nhanh được đẩy lùi, để đồng nghiệp có cùng hoàn cảnh được về mặc áo tang, thắp nén nhang cho người thân đã khuất”.