Trong mắt nhiều người, phụ nữ vốn là biểu tượng của sự dịu dàng và bao dung. Thế nhưng, thật lạ là trong cuộc sống hiện đại, hình ảnh người vợ, người mẹ hay cau có, dễ nổi nóng dường như đã trở nên rất quen thuộc. Không ít ông chồng, đứa trẻ ngây thơ thở dài: “Mẹ dạo này hay cáu lắm…” Vậy vì sao phụ nữ hay cáu bẳn? Đâu là căn nguyên sâu xa?

Khi người phụ nữ trở thành “chiếc lò xo” bị nén quá lâu

Chị Hoa, một nhân viên văn phòng ở tuổi 35, từng thổ lộ:
“Tôi không biết từ khi nào mình dễ nổi cáu đến vậy. Con làm đổ nước, chồng hỏi chuyện lặt vặt thôi cũng thấy bực. Nhiều lúc tự thấy mình thật đáng ghét, nhưng sao vẫn không kìm được”.

Nhìn vào lịch trình dày đặc của chị, người ta dễ hiểu tại sao. Buổi sáng tất bật lo bữa sáng, đưa con đi học. Ban ngày là những giờ làm việc căng thẳng, deadline bủa vây. Chiều về lại nấu cơm, dọn dẹp, kèm con học bài. Cuối ngày, chị chỉ muốn được thở, nhưng điện thoại lại vang lên những lời dặn dò, nhờ vả không dứt.

Người phụ nữ như một chiếc lò xo bị nén chặt. Căng thẳng, mệt mỏi tích tụ từng chút một. Đến khi không còn sức chịu đựng, mọi áp lực nhỏ nhất cũng đủ làm “bật dậy” cơn giận.

Gánh nặng “giỏi việc nước, đảm việc nhà” thời hiện đại

Ngày xưa, phụ nữ chủ yếu lo việc gia đình. Ngày nay, xã hội mong muốn họ vừa thành công ngoài xã hội, vừa chu toàn trong gia đình. Không chỉ dừng lại ở chuyện cơm áo gạo tiền, phụ nữ còn phải “dạy con khéo, giữ chồng khôn”, làm dâu thảo, mẹ hiền.

Phụ nữ hay cáu bẳn có phải vì họ xấu tính?
Áp lực công việc cơ quan và gia đình làm phụ nữ hay cáu bẳn (Ảnh: Internet)

Mỗi vai trò là một áp lực vô hình. Cộng dồn lại, nó trở thành một khối đá đè nặng lên tâm hồn. Khi không còn kịp “xả” ra ngoài, cảm xúc tiêu cực sẽ trút lên người thân yêu nhất. Điều này dần dần hình thành hình ảnh người phụ nữ hay cáu bẳn trong mắt chồng con.

Mất đi không gian nuôi dưỡng nội tâm

Phụ nữ vốn dĩ cần không gian tĩnh lặng để hồi phục năng lượng tinh thần. Đó có thể là khoảng thời gian đọc sách, chăm sóc bản thân, hoặc đơn giản là được ở một mình. Nhưng nhịp sống gấp gáp khiến điều ấy trở nên xa xỉ.

Khi nội tâm không được nuôi dưỡng, người phụ nữ dễ bị chi phối bởi những tác động bên ngoài. Một lời nói vô tình, một việc nhỏ không như ý cũng có thể châm ngòi cho những cơn cáu bẳn tưởng chừng vô cớ.

So sánh – chiếc “bẫy cảm xúc” vô hình

Mạng xã hội ngập tràn hình ảnh “chồng người ta” lý tưởng: nào là san sẻ việc nhà, nào là tặng quà, chiều chuộng vợ như bà hoàng. Với nhiều phụ nữ, những lời khoe khoang ấy vô tình trở thành chiếc gương soi vào những thiếu thốn của chính mình.

Chị Mai Lan, 32 tuổi, từng thở dài: “Thấy người ta chồng tâm lý, biết phụ vợ, tôi càng thêm chạnh lòng. Về nhà, thấy chồng thờ ơ, con bày bừa, tự dưng tôi cáu kỉnh với tất cả”.

So sánh là căn nguyên của bất mãn. Khi bị cuốn vào vòng xoáy đó, người phụ nữ dễ quên đi những điều tốt đẹp mình đang có. Cảm xúc tiêu cực vì thế mà dồn nén, rồi trút ra thành những cơn cáu bẳn vô cớ.

Điều đáng nói là, những gì phô bày trên mạng chỉ là mặt nổi. Nhưng sự so sánh thiếu tỉnh táo lại khiến nhiều phụ nữ tự đẩy mình vào ngõ cụt cảm xúc.

Phụ nữ hay cáu bẳn có phải vì họ xấu tính?
So sánh là căn nguyên bất mãn, khiến nhiều người phụ nữ hay cáu bẳn với chồng (Ảnh: Internet)

Câu chuyện của chị Huyền: Khi cáu bẳn là lời cầu cứu thầm lặng

Chị Huyền, một người mẹ hai con, từng khiến cả gia đình sợ hãi vì những cơn thịnh nộ. Một ngày, chồng chị quyết định nghỉ làm sớm, âm thầm theo dõi vợ.

Anh chứng kiến cảnh chị Huyền hối hả làm việc nhà, đón con, xử lý công việc online, vừa dỗ con nhỏ, vừa nghe điện thoại của khách hàng. Giọt nước tràn ly là khi con làm đổ bát canh, chị đã quát ầm lên, bật khóc ngay giữa bữa cơm.

Hóa ra, cơn giận ấy chỉ là lời kêu cứu thầm lặng. Không ai để ý rằng chị Huyền đã quên mất cách yêu thương chính mình. Sự thấu hiểu của người chồng sau hôm đó đã khiến không khí gia đình dịu đi rất nhiều.

Lối thoát từ sự thấu hiểu và tu dưỡng nội tâm

Điều đáng nói là, phụ nữ hay cáu bẳn có phải do họ muốn vậy không? Thực tế là khi bị cuốn vào guồng quay của xã hội, khi thiếu đi sự sẻ chia, họ dần đánh mất sự an yên bên trong.

Lối thoát không đến từ việc trốn tránh hay đổ lỗi. Nó bắt đầu từ việc chậm lại một nhịp, lắng nghe chính mình. Dành thời gian cho tâm hồn, học cách buông bỏ những tranh chấp nhỏ nhặt, điều chỉnh lại nhịp sống.

Sự tu dưỡng đạo đức, trở về với giá trị truyền thống như nhẫn nại, khoan dung, từ bi chính là chiếc chìa khóa giúp người phụ nữ lấy lại sự dịu dàng vốn có. Đó không phải là sự yếu mềm, mà là một sức mạnh mềm mại nhưng vô cùng bền bỉ.

Khi phụ nữ dịu lại, cả thế giới dịu theo

Cáu bẳn không phải là bản chất của phụ nữ. Đó chỉ là chiếc mặt nạ mà hoàn cảnh, áp lực bắt họ phải đeo lên. Khi được thấu hiểu, chia sẻ, khi chính họ biết quay về nuôi dưỡng tâm hồn, người phụ nữ sẽ trở lại với vẻ đẹp rạng ngời từ sự an nhiên.

Bởi lẽ, người phụ nữ đẹp nhất là khi trong lòng không còn tranh đấu. Vẻ đẹp ấy không đến từ mỹ phẩm hay hào quang bên ngoài, mà từ một trái tim thiện lương, một tâm hồn biết yêu thương chính mình và người khác.