Méo cưng cố gắng kiềm chế chỉ dám sờ nhẹ con mồi béo bở mà không thể làm gì khác được.

Video mèo cưng kiềm chế không vồ chim trước mặt ông chủ

Nguồn video: VnExpress.

Góc bình luận: ”Con mèo nó nuốt nước miếng cái ực, rõ ràng nó ráng kiềm chế lắm”

Bình luận của người xem video về khả năng kiềm chế của mèo cưng:

– Con mèo nó nuốt nước miếng cái ực, rõ ràng nó ráng kiềm chế lắm. Cái này gọi la chim treo miệng mèo.

– Nho còn xanh lắm…nho còn xanh lắm…kkk.

– Nhìn vui quá, đúng là thử độ kiên nhẫn của còn mèo này; phải mèo nhà mình thì làm miếng chạy mất tiêu rồi…

– Chỉ là trước giờ chưa được thấy chim thật rõ, nên mèo mới hay vồ bắt. Nay được thấy cận cảnh nên mèo ta “nghiên cứu” kỹ quá.

– Bạn mèo dễ thương quá ! Chắc hai bạn sống chung với nhau từ nhỏ ???

– Anh mèo dễ thương quá ! Thèm chảy nước miếng mà biết làm sao.

Cảm xúc như núi lửa trực trào, vẫn cần phải kiềm chế

Ngày xưa, bậc quân tử ưu tú, có chí khí như Trương Phi dù không biết kiềm chế bản thân vẫn có thể xông pha trận mạc đánh giặc, trổ tài, vợ con được hưởng đặc ân, danh tiếng lẫy lừng. Nhưng trong thời bình, không phải dùng vũ lực mà dùng trí tuệ. Vì vậy, một người nóng nảy như Trương Phi, không biết kiềm chế bản thân, tùy tiện nổi nóng, để tình cảm điều khiển lý trí thì rất khó thành công trong xã hội.

Video: Mèo cưng kiềm chế không vồ chim trước mặt ông chủ
Cảm xúc đang như núi lửa trực trào, vẫn cần phải cách kiềm chế (ảnh: Báo Lao động).

Một người thực sự ưu tú sẽ biết cách làm chủ bản thân. Đối với họ, những cảm xúc ảnh hưởng đến đại cục sẽ kiềm chế nó, gạt sang một bên. Là người lãnh đạo thì càng cần làm như vậy.

Kết cục khác nhau của hai thiên tài bóng đá

Cùng là thiên tài bóng đá, một người có thể tự kiềm chế bản thân rất tốt; một người không quan tâm đến việc kiểm soát cảm xúc của mình, kết quả sẽ khác nhau như thế nào? Hai ngôi sao bóng đá nổi tiếng Lionel Messi và Balotelli là một ví dụ đáng chú ý.

Balotelli là người có tài năng thiên bẩm, nhưng nóng tính, bạo lực; không chỉ trong tập luyện anh còn gây gổ đồng đội mà trong trận đấu anh cũng làm vậy với cầu thủ của đội đối phương, với trọng tài, thậm chí với cả trọng tài biên. Chính vì vậy, ngoài biệt danh Super Mario vì tài năng; Balotelli còn được mệnh danh là “Ngựa chứng” bởi tính ngông cuồng, vô kỷ luật.

Và Lionel Messi cũng là một tài năng bóng đá nhưng là một người rất khiêm tốn trên sân cỏ.

Một số cư dân mạng nhận xét, nếu Messi cũng có tính cách giống Balotelli; thì chắc chắn sẽ không thiếu những pha phản công quyết liệt; và cuối cùng sẽ bị thương và phải giã từ thi đấu.

Dù được người hâm mộ khen ngợi nhiều lần nhưng Balotelli đến nay vẫn chưa nhận được Quả bóng vàng; thậm chí sự nghiệp của thiên tài coi như chấm hết. Đồng thời, Messi cho đến nay đã nhiều lần ẵm giải thưởng danh giá này.

Ví dụ điển hình trên đây cho chúng ta thấy: Khi chúng ta tùy tiện phung phí cảm xúc của chính mình; chúng ta cũng đang phung phí tài năng của mình. Nóng giận không chỉ hại người khác mà còn hại chính mình.

Nhẫn nhịn là một dấu mốc của sự trưởng thành

Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là mọi người không nên có cảm xúc. Thực ra, người xuất sắc không phải là không có cảm xúc; chỉ là họ biết kiềm chế bản thân đúng lúc, không bị cảm xúc làm lung lay.

Nhiều người sau khi đọc tiểu thuyết Bố già sẽ khắc sâu câu nói này: “Đừng bao giờ để người khác biết bạn nghĩ gì”. Cảm xúc dễ lên xuống thất thường, tức giận dễ dàng bộc lộ sắc thái của một người. Thay vì bốc đồng, hãy rèn luyện nội tâm lịch lãm và tao nhã, dùng lý trí để kiểm soát cảm xúc, đừng để cơn tức giận bùng phát.

Con trai cả của ‘Bố già’, Sonny, coi thường giáo huấn của cha, tính tình thô lỗ, không biết cách đối xử với người khác; kết quả giống như người gặp phải tổ ong vò vẽ. Anh này đã quên lời dặn của bố: “Là đàn ông thì không được bất cẩn, phụ nữ và trẻ em thì có thể, nhưng đàn ông thì không thể”.

Sonny đương nhiên là một người anh em tốt, nhưng để trở thành người thừa kế của gia tộc, anh ta không đủ tư cách.

Mike là con trai út của ‘Bố già’. Trái ngược với người anh cả, Mike tuân thủ nghiêm ngặt những lời dạy bảo của cha; tính tình điềm đạm, thậm chí sẵn sàng nhẫn nhịn nhiều năm trốn ở một nơi cách xa nhà hàng nghìn cây số. Kết quả là Mike trở thành người thừa kế của gia đình.

Đúng là tại cùng một hoàn cảnh, nhẫn nhịn hay bộc phát, đó chính là dấu ấn cho sự trưởng thành của một người.

Cảm xúc như núi lửa trực trào, vẫn cần học cách kiềm chế

Chuyện kể rằng, khi Lincoln còn là tổng thống, Bộ trưởng Lục quân phàn nàn với ông rằng ông đã bị một thiếu tướng xúc phạm; mong rằng tổng thống có thể giúp ông trút giận. Thấy vậy, Lincoln nói: “Ông có thể viết một bức thư với những lời lẽ cay nghiệt nhất để trả đũa; nhưng trước khi gửi đi, hãy để tôi xem qua”.

Bức thư được viết rất nhanh, vị kia cao hứng đưa cho Lincoln, hy vọng sẽ sớm được gửi đi. Lincoln cầm lấy lá thư, nhưng vô tình ném nó vào lò sưởi.

Vị Bộ trưởng khó hiểu, hỏi Lincoln tại sao lại như vậy?

Lincoln cười và giải thích: “Mỗi khi tức giận, tôi đều làm như vậy, viết ra những điều muốn mắng mỏ rồi đốt đi; cơn tức giận cũng tự nhiên tiêu tan. Tôi viết thư mục đích là để tôi hả giận, nếu gửi cho người kia, chẳng phải mình còn giận sao? Nếu còn khó chịu thì viết tiếp, viết đến khi nào thoải mái thì thôi!”.

Lúc này vị Bộ trưởng mới nhận ra, mỉm cười và nói đúng vậy, nếu bức thư này gửi đi, bên kia sẽ lại đáp lại, chẳng phải sẽ càng tức giận sao? Những cảm xúc tiêu cực nảy sinh bên trong, cần được trút bỏ; và để làm được điều đó, Lincoln đã dùng đến phương pháp viết thư.

Người xưa có câu “Lùi một bước, biển rộng trời cao”. Một chữ Nhẫn ấy thực sự rất đáng để mỗi chúng ta trau dồi đến hết cuộc đời. Vì vậy, mỗi khi rơi vào trạng thái cảm xúc tức giận hay oán hận, hãy tự nhắc nhở bản thân về cái kết buồn của Trương Phi bạn nhé.