Hai vợ chồng cùng phát nguyện: “nếu sau này có con sẽ cho nó xuất gia đi tu”. Hướng đến Phật mà phát nguyện không còn là chuyện nói đùa. Phật nhìn nhân tâm và chiểu theo ước nguyện của con người mà an bài. Hai đứa trẻ, một trai một gái thông minh, lanh lợi, sớm bộc lộ căn cơ tu hành. Điều khiến hai vợ chồng Tiến sĩ bất ngờ là con đường tu hành của hai con quá sớm. Một đứa 6 tuổi, đứa 12 tuổi.

Radio cuối tuần #09: Loài mèo có khả năng tái sinh thành người và dự đoán cái chết?

Radio cuối tuần #07: Câu chuyện thần tiên “Phía sau tượng của Thần Phật có Thần tồn tại”

Thành tâm hướng Phật của hai vợ chồng

Câu chuyện nổi tiếng của hai đứa con Tiến sĩ Đào Nguyên Khải – Giám đốc Bệnh viện đa khoa huyện Tam Nông, Phú Thọ; vợ là Lê Thị Hải chủ ảnh viện áo cưới Lưu Triều; khiến nhiều người không khỏi cảm thán về số phận con người đã được an bài.

Tiến sĩ Đào Nguyên Hải vốn là người có tâm hướng đạo, tin Phật Pháp. Chị Hải cũng là người có niềm tin Phật Pháp tuyệt đối. Chị cho biết: “ Khi mình có niềm tin tâm linh trong sáng, thánh thiện sẽ thấy cuộc sống có nhiều điều kỳ diệu, huyền bí. Và càng thấy Phật pháp thực sự nhiệm màu, ngay cả khoa học cũng không lý giải nổi”.

Vợ chồng lấy nhau là duyên trời đã định. Cùng là người mộ đạo Phật nên anh chị sớm mến nhau, và nên duyên vợ chồng. Điều trùng lặp là hai anh chị đều có cùng ước nguyện sau này có con sẽ cho nó xuất gia tu hành.

Thành tâm hướng Phật
Điều trùng lặp là hai anh chị đều có cùng ước nguyện sau này có con sẽ cho nó xuất gia tu hành. (Ảnh chụp màn hình: tophinhnen.com)

Có lẽ ước nguyện trân quý đó được Đức Phật nhìn thấu nên đã an bài người có căn duyên làm con anh chị. Sau khi lấy nhau, hàng ngày vợ chồng anh Khải – chị Hải thường tụng kinh, niệm Phật, trì chú với tâm thành kính. Anh chị lần lượt sinh hạ hai đứa bé vô cùng kháu khỉnh. Những câu chuyện kỳ lạ xảy ra, báo hiệu trước con đường tu hành trời định của hai đứa trẻ…

Những điều kỳ lạ, báo hiệu trước con đường tu hành trời định của hai đứa trẻ

Sinh con có nhiều điềm lạ

Khi mang thai đứa thứ nhất, chị Hải bỗng nằm mơ thấy một con rồng. Con rồng này màu đen, dáng hình to lớn, nhưng không hung dữ; nó nằm im, hiền từ và nhìn chị. Thấy giấc mơ kỳ lạ, chị Hải kể lại cho chồng. Anh Khải chỉ cười, nói: “Người ta mơ thấy rồng vàng, rồng bạc, nay vợ lại mơ thấy rồng đen, chắc chuyện này khiến người ta buồn cười lắm”.

Vừa chào đời, đứa bé này mắt đã mở mắt tròn xoe nhìn xung quanh, tự cất tiếng khóc oe oe. Điều kỳ lạ, chị sinh đúng giờ mùi, ngày mùi, tháng mùi, năm mùi. Anh chị đặt tên bé là Lưu Triều.

4 tháng sau, chị Hải không nghĩ mình mang thai đứa con thứ 2. Lần sinh hạ này là một bé gái. Cũng giống như người anh Lưu Triều, bé gái vừa lọt lòng mẹ cũng đã tự mở mắt và tự cất tiếng khóc chào đời. Điều kỳ lạ là móng chân móng tay của bé đã dài ngoằng. Bé cũng sinh đúng vào giờ Dần, ngày Rằm tháng 7 Âm lịch.

Bản tính khác thường của hai anh em

Anh chị kể, từ lúc bé xíu 2 bé đã bộc lộ những điều khác thường, thể hiện rõ duyên sâu đậm với Phật Pháp. Nhiều người lớn đi lễ chùa quanh năm có khi chẳng học thuộc 1 bài khấn nôm. Nhưng ngay từ học mẫu giáo, 2 bé đã học thuộc lòng câu chú của Đức Phật Dược sư; chỉ sau một lần được bố dạy cách đọc.

Có lần 2 bé đi học, gặp cảnh tượng một con Chó đang mang bầu bị xe cán chết. Bé Lưu Triều khóc thương con chó, bé Mẫn Nghi liền động viên an ủi. “Thật ra nó không phải là con chó đâu, nó chỉ đổi từ thân này sang thân khác thôi, nên Triều đừng khóc”.

hai bé thông minh, lanh lợi
Từ lúc bé xíu 2 bé đã bộc lộ những điều khác thường, thể hiện rõ duyên sâu đậm với Phật Pháp (Ảnh chụp màn hình: xemtuvi.biz)

Một lần rảnh rỗi, anh Khải rủ 2 con cùng thi ngồi thiền. Điều kỳ lạ là chưa bao giờ dạy bé Mẫn Nghi ngồi thiền; vậy mà bé ngồi thiền một cách thuần thục và tĩnh toạ rất lâu. Mẫn Nghi hỏi bố: “Bố ơi vén bầu trời ra thì thấy cái gì nhỉ ?”. “Trong lúc ngồi thiền con thấy nhiều điều lắm bố ạ…!”. Bé kể một cách thao thao bất tuyệt những điều nhìn thấy trong khi anh Khải không khỏi ngạc nhiên.

Bé Lưu Triều thường kể về những giấc mơ lạ: “Con hay mơ lắm, trong giấc mơ con đã trải qua 800 kiếp luân hồi. Con sợ nhất là kiếp con giun, bị người ta xéo chết. Có kiếp con mải chơi quá, nên bị đọa vào địa ngục; quỷ giữ dồn đuổi đánh con, con vừa chạy vừa niệm Phật thì sau đó con được lên làm người…”.

Bắt đầu con đường tu hành trời định từ khi 6 tuổi, 12 tuổi

Hè năm 2011, chị Hải cùng bé Mẫn Nghi vãn cảnh chùa Tây Thiên, Tam Đảo. Vừa gặp các sư thầy, Mẫn Nghi quay sang nói với mẹ: “Con cảm thấy rất thích ngôi chùa này và muốn ở lại tu”.

Các thầy bảo: “Xuất gia rất kham khổ, phải cắt đứt hết mọi tình thân dù là cha mẹ, con có đồng ý không?”. Mẫn Nghi không chút do dự, gật đầu đồng ý ngay. Chị Hải dù trong tâm luôn xác định con đường tu hành của các con nhưng không nghĩ đến tình huống này. Nhưng con đã kiên quyết, chị đành kìm nén tình thân, chắp tay đảnh lễ rồi lặng lẽ xuống núi…

Thành tâm hướng Phật
Con là do mình sinh ra, nhưng số phận lại do Thần Phật an bài (Ảnh chụp màn hình: tansinh.net)

Đi được một đoạn, bé Mẫn Nghi gọi, mừng tưởng bé sẽ đòi về. Nhưng bé ghé vào tai chị, nói: “Cô về tu tập tinh tấn nhé! Nếu được cô cũng vào chùa tu đi; như thế mới độ được nhiều chúng sinh, chứ ở ngoài thì độ được mấy!”. Người mẹ ngỡ ngàng, không nén được cảm xúc…

Hè năm 2013, anh chị đưa bé Lưu Triều lên Tây Thiên thăm em gái. Vừa tới nơi, Lưu Triều nói: “Con chưa đến chỗ nào như chỗ này, con muốn ở lại đây tu…”. Anh chị hiểu ra hai đứa con có duyên với chùa này nhưng Tây Thiên chủ yếu là ni sư. Anh chị muốn tìm chùa khác phù hợp nhưng Lưu Triều không chịu; thích ở nơi khắc khổ, rừng núi hẻo lánh nhất… “Con xin được trọn đời xuất gia đi tu”; Lưu Triều nói trong sự ngỡ ngàng của mọi người. “Bố mẹ đã hứa năm 12 tuổi cho con đi tu, nay con đủ tuổi rồi; đến lúc phải đi rồi…”

Tại sao con người lại chọn con đường tu hành?

Nghe câu chuyện của anh Khải, chị Hải có nhiều ý kiến khác nhau. Rằng anh chị dại, sao lại chấp nhận chuyện này; con mình dứt ruột đẻ ra, tương lai sáng lạng, giờ đi tu… Anh chị sớm giác ngộ Phật Pháp, ngộ rằng đời là bể khổ, nỗi khổ lớn nhất là cái chết. Chết rồi, tiền tài, địa vị đều tiêu tan, còn lại là nghiệp lực đầy thân, mãi mang theo trong kiếp luân hồi. Sinh mệnh là vĩnh viễn, không chết, chết chỉ là một lớp thân thể. nhưng nghiệp tạo nên thì mãi mang theo trong từng kiếp sống…

Trăm năm mới được thân người, có được kiếp người là vô cùng trân quý. Được thân người mới có thể tu thành Phật, nên tận dụng kiếp này mà tu. Anh chị cười nụ cười an lạc khi dâng hai con mình vào cửa Phật, tiếp nối kiếp tu cho hai con. Con là do mình sinh ra, nhưng số phận lại do Thần Phật an bài.

Anh chị đã phát nguyện cho con tu hành thì nay thực hiện lời nguyện đó. Phật nhìn nhân tâm mà an bài duyên phận. Khi duyên đã đủ thì nối tiếp phận số đã được định trước. Hai bé Lưu Triều và Mẫn Nghi tuy là con anh chị nhưng vốn là đứa trẻ có căn cơ. Có thể hai bé chuyển sinh kiếp này để đợi chờ Đức Sáng Thế Chủ truyền Pháp; tiếp tục con đường tu hành, viên mãn quả vị. Âu tất cả đã có an bài, vậy chúng ta sao phải nặng lòng mà phán xét?

Theo dkn.tv