Hai chiếc ly lặng lẽ cúi đầu, không còn tranh cãi hay khoe khoang. Một chút xấu hổ thoáng qua, nhưng hơn hết là cảm giác ấm áp len lỏi trong tim. Chúng chợt nhận ra rằng, thay vì tận hưởng hương vị trà thơm, chúng đã mãi so đo xem ai mới là kẻ xứng đáng hơn.

Chuyện của hai chiếc ly: Sự kiêu ngạo trong một căn bếp ấm cúng

Trong một căn bếp ấm cúng, có một ấm trà già và hai chiếc ly—một trắng, một nâu. Ấm trà ngày ngày rót nước trà thơm lừng vào hai chiếc ly; giúp chúng hiểu được hương vị của cuộc sống. Nhưng cả hai đều có một điểm chung: chúng rất kiêu ngạo, dù bản thân không hề nhận ra.

Ly trắng tự hào vì mình thanh tao, bóng loáng; và luôn cho rằng chỉ những thứ tinh khiết như nó mới xứng đáng chứa đựng trà ngon. Ly nâu lại cho rằng bản thân có nét mộc mạc, cổ điển, mang phong cách hoài niệm; và vì thế, nó mới là chiếc ly có giá trị thực sự. Cả hai đều nghĩ đó là điều bình thường, chẳng có gì sai cả.

Một ngày nọ; chúng nghe tin đồn về “Ông Ấm Trà Thông Thái” ở một nơi xa xôi, người có thể ban cho bất kỳ ai sự hiểu biết tối thượng về trà đạo. Hai chiếc ly lập tức háo hức lên đường, nhưng trong lòng vẫn giữ nguyên sự tự tin vốn có. Chúng tin rằng; khi đến nơi, ông ấm trà ấy chắc chắn sẽ công nhận một trong hai là chiếc ly xứng đáng nhất.

Cuộc hành trình của hai chiếc ly: Tìm kiếm sự công nhận của ông ấm trà thông thái

Trải qua một hành trình dài với những thử thách: đi qua suối nước sôi, vượt qua cánh đồng lá trà tươi tốt, hai chiếc ly không ngừng thể hiện “cái tôi” của mình. Khi nhảy qua suối nước sôi, ly trắng hét lên:

  • Cẩn thận, nước bắn vào tôi sẽ làm mất đi vẻ bóng loáng cao quý này!

Ly nâu lại cười khẩy:

  • Nhìn tôi đây, không gì có thể làm mất đi phong thái cổ điển này đâu!

Nhưng ngay sau đó; một bọt nước bắn lên, làm ly trắng vội vàng hoảng hốt kiểm tra “nhan sắc”, còn ly nâu trượt chân, ngã lăn vào một đống bùn.

Ly trắng bật cười:

  • Thế nào, phong thái cổ điển có ổn không?

Ly nâu lẩm bẩm:

  • Chỉ là một chút thử thách… Một nghệ sĩ thực thụ biết biến mọi thứ thành phong cách!

Khi đi qua cánh đồng trà, ly trắng trầm trồ:

  • Ồ, những lá trà này chắc chắn chỉ xứng đáng để dành cho tôi mà thôi!

Ly nâu gật gù:

  • Đúng vậy, nhưng có lẽ chúng hợp với tôi hơn, vì tôi mang phong thái cổ điển, còn cậu thì chỉ là một chiếc ly hiện đại tầm thường!
“Ông Ấm Trà Thông Thái” ở một nơi xa xôi, người có thể ban cho bất kỳ ai sự hiểu biết tối thượng về trà đạo. (Ảnh: Đinh Nụ/MUCwomen)

Chân lý của trà: Bài học từ Ông Ấm Trà Thông Thái

Cuộc tranh luận kéo dài đến khi cả hai vấp phải một cành trà; lăn quay vào một bụi cây, khiến chúng dính đầy lá trà. Ly nâu thở dài:

  • Ta gọi đây là sự hòa mình vào thiên nhiên!

Cuối cùng; khi đến gặp Ông Ấm Trà Thông Thái—một ấm trà cổ, nứt một chút nhưng vẫn tỏa ra hơi ấm dịu dàng—ông cười hiền hậu và bảo:

  • Ta biết các con đến đây để tìm kiếm chân lý. Hãy để ta rót trà vào các con, rồi ta sẽ nói điều các con muốn biết.

Ly trắng nhanh chóng đón lấy dòng trà; nhưng ngay khi trà chạm vào, nó chợt nhận ra rằng mùi vị không còn thơm ngon như trước. Nó bắt đầu cảm thấy mình trống rỗng. Ly nâu cũng vậy, trà trong nó đắng chát hơn bình thường. Cả hai hoảng hốt:

  • Sao lại thế này? Trà của ngài có vấn đề ư?

Ông ấm trà lắc đầu:

  • Không, trà vẫn vậy. Nhưng tâm các con đã không còn trong sáng. Khi các con chỉ nghĩ mình là kẻ xứng đáng nhất, các con đã vô tình làm ô uế chính bản thân mình. Một chiếc ly chỉ có thể chứa đựng hương vị tuyệt vời khi nó thật sự biết đón nhận mà không phán xét. Chỉ khi nào các con mở lòng, các con mới thực sự thưởng thức được trà.
Bài học từ Ông Ấm Trà Thông Thái (Ảnh : Đinh Nụ/MUCwomen)

Trái tim mở lòng: Bài học của hai chiếc ly về sự khiêm nhường

Hai chiếc ly nhìn nhau, bối rối. Chúng chưa từng nghĩ rằng mình có tâm ngạo mạn. Với chúng, những điều trước đây là rất bình thường, là một phần của con người mình. Nhưng khi nghe ông ấm trà nói, chúng bắt đầu nhận ra điều đó.

  • Chúng con… đã sai sao? – Ly trắng khẽ hỏi.
  • Có phải… chúng con đã bỏ lỡ rất nhiều điều quý giá vì chỉ mải tranh xem ai tốt hơn? – Ly nâu tiếp lời.

Ông ấm trà gật đầu:

  • Biết sai và muốn sửa sai đã là một điều rất đáng quý. Không ai hoàn hảo ngay từ đầu, nhưng biết thay đổi mới là điều quan trọng nhất.
Chúng không chỉ thưởng thức hương vị trà thơm, mà còn cảm nhận được hơi ấm từ nhau.
(Ảnh: Đinh Nụ/MUCwomen)

Hai chiếc ly cúi đầu, không còn tranh cãi, không còn khoe khoang. Chúng cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng hơn hết là một sự ấm áp len lỏi trong lòng. Chúng đã không nhận ra rằng; thay vì tận hưởng trà ngon, chúng lại luôn so đo ai mới là chiếc ly xứng đáng nhất. Từ nay, chúng sẽ trân trọng từng giọt trà mà mình có; trân trọng hành trình mà mình đã đi qua.

Từ đó, hai chiếc ly trở về căn bếp, vẫn tiếp tục được ấm trà rót đầy; nhưng lần này, chúng thực sự cảm nhận được vị trà một cách trọn vẹn hơn bao giờ hết. Và lần đầu tiên, chúng không chỉ thấy trà ngon, mà còn cảm nhận được sự ấm áp của nhau.