Gà rang gừng không chỉ là món ăn dân dã quen thuộc trong ẩm thực Việt mà còn là biểu tượng cho tình cảm gia đình; sự gắn bó và yêu thương lặng lẽ trong từng bữa cơm quê nhà. Một buổi sáng bình thường bỗng trở nên đặc biệt chỉ bởi hương gừng cay ấm và hơi cơm mới nấu bốc khói nghi ngút trong gian bếp cũ.
- Bí quyết giúp nàng dâu hòa hợp với mẹ chồng
- Thánh Gióng – Biểu tượng bất diệt của dân tộc
- Lừa đảo tiền ảo tại Việt Nam: Hàng nghìn người mất trắng vì giấc mơ làm giàu nhanh
Xem nhanh
Gà rang gừng – Món ngon từ bàn tay mẹ và ký ức tuổi thơ
Sáng ấy, tôi chở mẹ ra chợ. Trời còn lảng bảng sương, gió nhẹ mơn man trên mái tóc bà. Sau một hồi chọn lựa; mẹ mua một con gà ta; thêm vài nhánh gừng tươi, hành khô, rau muống và ít ớt chín. Khi tôi hỏi định nấu gì, mẹ đáp nhẹ nhàng:
– Mẹ làm món gà rang gừng cho mấy bố con ăn đổi bữa. Lâu rồi chưa nấu lại.
Câu trả lời giản dị ấy khiến lòng tôi chùng xuống. Cuộc sống bận rộn khiến hai mẹ con ít có thời gian bên nhau. Vậy mà hôm nay; một buổi sáng bình dị, được cùng mẹ đi chợ, được vào bếp, lại trở thành món quà quý giá hơn bất cứ điều gì.

Gà rang gừng – Mỗi bước nấu ăn là một lát cắt ký ức
Gà ta mẹ mua về được làm sạch; rửa với rượu gừng và muối hạt để khử mùi hôi. Mẹ thao tác thuần thục; từng động tác rửa, chặt; ướp đều đong đầy kinh nghiệm của bao năm chăm sóc gia đình.
Mẹ chặt gà thành miếng vừa ăn, rồi băm hành khô, thái chỉ gừng, cắt lát vài quả ớt, xắt nhỏ lá hành tươi. Tất cả được trộn cùng thịt gà với muối, nước mắm, tiêu. Bà trộn tay thật kỹ, rồi để gà nghỉ cho ngấm gia vị.
Tôi đứng bên lặng lẽ; ngắm nhìn đôi bàn tay mẹ đã gầy guộc theo thời gian nhưng vẫn vững vàng, ấm áp. Mẹ không chỉ nấu ăn; mẹ đang truyền lại một phần ký ức; một phần văn hóa gia đình – Nơi mà từng món ăn là một câu chuyện không lời.
Gà rang gừng – Bữa cơm quê không cầu kỳ nhưng đậm đà yêu thương
Mẹ bắt chảo lên; phi hành vàng ruộm, cho gừng vào đảo đến khi dậy mùi thơm cay. Thịt gà được rang săn trên lửa vừa; mẹ thêm nước, đậy vung để vị gừng thấm sâu vào từng thớ thịt.
Cơm vừa chín, tôi xới ra bát, rau muống luộc chín tới; chén nước mắm gừng cay nồng đặt bên. Căn bếp nhỏ bỗng ấm hẳn lên, không chỉ bởi nhiệt của bếp lửa; mà bởi sự hiện diện đầy yêu thương của mẹ; của những món ăn quen thuộc.
Mâm cơm hôm đó chỉ có gà rang gừng, rau luộc và cơm nóng. Bố đi làm về muộn, ngồi vào mâm liền tấm tắc:
– Lâu lắm rồi mới ăn lại món này, vẫn giữ nguyên vị ngày xưa.
Chúng tôi ăn trong im lặng, không cần lời hoa mỹ. Chỉ có tiếng đũa chạm bát, mùi gừng cay cay lan nhẹ trong không khí, và một niềm hạnh phúc mộc mạc không ai nói thành lời.

Gà rang gừng – Không chỉ là món ăn, mà là ký ức của một đời người
Gà rang gừng không phải cao lương mỹ vị; nhưng với tôi, đó là món ăn của một thời ấu thơ; là mùi vị của bữa cơm chiều mẹ nấu trong những ngày mưa. Đó là hương vị gắn bó với mái nhà, với bàn tay mẹ; và những tháng năm tuổi trẻ còn đầy đủ cha mẹ bên cạnh.
Ngày nay, khi đồ ăn sẵn tràn ngập khắp nơi; người ta có thể dễ dàng đặt món ngon trong vài cú chạm. Nhưng hương vị của gà rang gừng mẹ nấu – Với hành, gừng, mắm muối vừa tay, với tình yêu không lời – Thì chẳng nơi nào bán được.
Chúng ta trưởng thành, đi xa, bận rộn… và có thể quên mất bữa cơm nhà. Nhưng chỉ cần một lần trở về; nghe mùi gừng thơm cay từ căn bếp nhỏ, là bao yêu thương, bao ký ức lại ùa về nguyên vẹn.
Gà rang gừng – Món ăn đơn sơ, nhưng là sợi chỉ đỏ gắn kết những thế hệ, gìn giữ nếp sống; nếp nghĩ và tình thân trong mỗi gia đình Việt. Bữa cơm không cần nhiều món, chỉ cần có mẹ nấu; có cả nhà quây quần bên nhau – Thế là đủ ấm cả một đời.