Anh nông dân tìm đủ mọi cách để lấy trứng, từ đe dọa tới “thôi miên” gà mẹ nhằm tránh những cú mổ của chúng.

Video anh nông dân ‘thôi miên’ gà mẹ để lấy trứng trong ổ

Nguồn video: VnExpress.

Góc bình luận của cộng đồng mạng

Bình luận của người xem video:

– Mỗi lần lấy trứng tôi xách con gà mái lên có lúc còn ném nó ra xong lấy ấy chứ.

– Nếu cứ dấm rúi là gà mẹ mổ luôn, nhưng thọc thẳng tay vào lấy rứt khoát là gà mẹ không mổ đâu; không tin thì áp dụng xem. Để thôi miên một con gà (bất kỳ con gà nào) bạn chỉ cần đặt con gà nằm ngửa lên; và giữ nó một chút thế là nó nằm đó cả tiếng đồng hồ dù bạn chạm vào bất kỳ chỗ nào của con gà nó cũng vẫn nằm im trừ phần đầu.

– Hãy thử vò hành lá hai tay và lấy trứng… dường như gà mái sợ mùi của hành nên sẽ im ắng khi có mùi ấy lan tỏa.

Câu chuyện gà mẹ ấp trứng và đạo lý điều gì bản thân không muốn thì chớ ép người khác phải làm

Có một giáo sư chuyên nghiên cứu về loài gà. Một hôm, ông phát hiện trong rừng có một con chim trĩ đẻ rất nhiều trứng; nên lặng lẽ nhặt một ít mang về. Vừa lúc đó, một con gà mẹ cũng đẻ trứng; nên ông lấy trứng của chim trĩ lẫn vào trứng của gà mẹ.

Gà mái mẹ thấy những quả trứng không giống nhau, do dự một lúc, nhưng vẫn chấp nhận ấp những quả trứng kỳ lạ này; vừa điềm đạm vừa cẩn thận, như đang tự ấp trứng của mình. Một thời gian sau, chim trĩ con nở, gà mái mẹ dẫn chúng vào rừng; dùng móng đào bới đất, tìm sâu bọ giữa đất và rễ cây, rồi gọi mấy con chim trĩ con đến ăn.

Video: Anh nông dân 'thôi miên' gà mẹ để lấy trứng trong ổ
Câu chuyện gà mẹ ấp trứng và đạo lý làm người (ảnh: internet).

Chứng kiến ​​cảnh tượng đó, vị giáo sư hết sức bất ngờ. Gà con đều được cho ăn thức ăn nhân tạo, làm sao gà mái mẹ biết được chim trĩ con không ăn thức ăn mà chỉ ăn giun, dế? Giáo sư lại lấy một ít trứng vịt cho gà mái mẹ ấp. Như trước đây, gà mái mẹ vẫn không quản ngại mà ấp những quả trứng đó và chúng nở ra những con vịt con. Sau đó, gà mái mẹ mang vịt con ra hồ cho chúng tập bơi.

Loài gà thực sự thông minh hơn con người vẫn nghĩ

Hai sự kiện bất ngờ này khiến vị giáo sư chợt nhận ra một đạo lý. Gà được cho là loài có “não nhỏ”, ngốc nghếch và vô cảm; nhưng thực chất chúng có cả tình thương và trí tuệ. Gà mái mẹ không chỉ bao dung và ấp những quả trứng lạ không phải của mình; mà còn hiểu được đặc điểm của những chú chim trĩ con và vịt con đó; để hướng dẫn chúng thực hành những kỹ năng sinh tồn mà Thượng đế đã ban tặng cho chúng.

Trong văn hóa truyền thống, gà không phải là con vật bình thường. Người xưa coi gà là biểu tượng cho đức tính của người quân tử; là “ngũ đức chi cầm” (loài chim có 5 đức): Văn, Võ, Dũng, Nhân, Tín. Trong “Tây Du Ký”, tác giả Ngô Thừa Ân cũng xây dựng hình tượng “Mão Nhật Tinh Quân” với hình dáng một chú gà trống từng giúp Tôn Ngộ Không trừ yêu quái rết. Nhìn chung, hình ảnh con gà thường gắn liền với sự may mắn và tài lộc.

Những gì mình không muốn làm cho mình thì cũng đừng làm cho người khác

Nói về con gà mái mẹ ở trên, con người trong hoàn cảnh đó có thể sẽ cư xử hoàn toàn khác. Rất có thể, chúng ta sẽ bắt vịt con học tiếng gà và cho chim trĩ non ăn thức ăn nhân tạo. Tức là chúng ta luôn muốn ép người khác phải làm theo quan điểm, suy nghĩ của mình; mà không quan tâm đến tính cách, thói quen, sở thích của người khác. Những mâu thuẫn và hiểu lầm cũng bắt nguồn từ đây.

Khổng Tử nói: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân“, tức là những gì bạn không muốn làm cho mình thì đừng làm cho người khác. Một người quân tử chính là như vậy, không ép buộc hay cưỡng chế người khác; chỉ đối xử tử tế với mọi người. Trong cả lễ nghi phương Đông và phương Tây, tôn trọng sở thích và ý kiến ​​của người khác; là một biểu hiện của văn hóa, của sự tao nhã.

Một tổ chức có thể ổn định hài hòa hay không, điều cốt yếu là mỗi cá nhân trong tập thể đó có tôn trọng, bao dung và nhân ái để đối xử với nhau hay không. Nếu còn tính toán, đổ lỗi cho nhau; thì khẳng định con người ta sẽ không thể sống yên ổn dù chỉ trong chốc lát.

Gà mái có thể sử dụng trí tuệ của tình yêu thương để đối xử với những con vật có ngoại hình và thói quen sống khác với mình.

Là một con người, chỉ cần dùng trí tuệ trong sáng để giải quyết tranh chấp; và dùng lòng tốt để giải quyết hận thù; thì cuộc sống này mới có thể hòa hợp và tươi đẹp hơn lên.