Vạn sự ở đời đừng khóc vì mọi thứ đã kết thúc, hãy cười vì nó đã xảy ra…
Sinh ra trong thế giới này, con người ta vốn chỉ như một hạt bụi. Số kiếp ngắn ngủi vô cùng, vòng quay của cuộc đời cứ cuốn chúng ta đi không ngừng. Lạc bước trăm năm, thì cũng đến lúc phải dừng lại. Mộng đẹp thì không bền, tỉnh giấc là tàn phai; có lẽ chỉ còn lại tiếng thở dài trong đêm tĩnh lặng.
1. Đừng khóc vì nó đã kết thúc, hãy cười vì nó đã xảy ra. Hối hận chỉ làm ta thêm phiền não, mỉm cười bước qua; ngẩng đầu nhìn lên ắt sẽ thấy cầu vồng chiếu rọi trên đầu.
2. Có những người không đợi được, chỉ có thể rời đi. Có những thứ không thể có được, chỉ có thể từ bỏ. Có những chuyện đã qua dù vui hay buồn cũng chỉ có thể chôn chặt vào đáy lòng. Có những nỗi buồn và sự bất lực chỉ có thể tự mình tiêu tan. Có những nỗi nhớ không thể giải tỏa, thà nói ra còn hơn giữ trong lòng… Thực ra, trong cuộc sống có rất nhiều thứ chẳng cần để tâm, có để tâm cũng chẳng làm gì được. Chi bằng buông xuồng và để mọi thứ tùy duyên.
3. Hoa nở, ta sẽ vẽ hoa. Hoa tàn, ta vẽ chính mình. Khi người đến bên cạnh ta thì ta vẽ người, khi người đi thì ta vẽ hồi ức như vẽ một bức tranh kỷ niệm.
Xem nhanh
Nhân sinh vô thường, thế sự khó đoán…
4. Đời người là vô thường, thế gian vốn dĩ không thể đoán trước được. Người bạn thân hôm nay còn khỏe nhưng rất có thể ngày mai sẽ rời xa chúng ta; người yêu hôm nay vẫn tha thiết nhưng rất có thể ngày mai lại quay lưng, đổi ý. Kiếp người nhỏ bé, mong manh biết mấy. Trăm năm trôi qua, bạn không giữ lại được gì, càng không giữ được trái tim người đã thay lòng đổi dạ muốn quay lưng bước đi.
5. Cuộc đời chúng ta đi qua muôn ngàn người, nhưng trên đời này chỉ có một người sinh ra là để dành cho mình. Bạn cũng là vì người đó mà được sinh ra. Thật may mắn khi gặp được nhau. Hãy biết trân trọng phúc phận của nhau. Buông tay thì dễ, cùng nhau bước qua đoạn đường dài mới thấy khó làm sao!
6. Cuộc đời của một người giống như một ô cửa kính nhuộm màu. Chúng phát sáng và lấp lánh khi trời nắng. Nhưng khi mặt trời lặn, vẻ đẹp thực sự chỉ được bộc lộ nếu có ánh sáng chiếu vào từ bên trong.
7. Chúng ta có thể cầm một chiếc đồng hồ cát trên tay, nhưng chúng ta không thể ngăn dòng thời gian trôi chảy vô tình, đều đặn. Đắm chìm trong giấc mộng phồn vinh, mấy ai dám cởi bỏ lớp áo phù phiếm kia mà nhìn thấu tâm can? Có mấy ai có thể thờ ơ với danh và lợi, sống đạm bạc nhưng vẫn làm việc thiện, trong khó khăn gian khổ mà vẫn lạc quan giữa chốn phồn hoa đô hội?
Đừng khóc vì mọi chuyện kết thúc, hãy cười vì nó đã xảy ra
8. Niềm tin giống như một tờ giấy, một khi đã nhàu nát thì dù có cố vuốt cho phẳng đến đâu cũng không thể khôi phục lại hình dáng ban đầu.
9. Bi kịch nhất của người phụ nữ không phải là tuổi già, mà là đánh mất chính mình. Điều đáng tiếc nhất của người phụ nữ không phải là thiếu đi đôi má ửng hồng, mà là thiếu đi sự tự tin. Người phụ nữ có tâm hồn là người có sức quyến rũ từ bên trong. Một người phụ nữ có đức tin là một người có năng lượng tích cực.
10. Giữa người với người là một loại duyên phận. Trái tim với trái tim là một loại giao lưu. Giữa yêu thương với yêu thương chính là một loại tình cảm. Giữa tình cảm với tình cảm là trái tim chân thành. Giữa sai lầm và sai lầm là một sự tha thứ.
11. Tri kỷ trong đời thực khó tìm? Quen biết khắp thiên hạ nhưng tri kỷ được mấy người. Nhưng một khi bạn tìm thấy nó, đó là một niềm vui thực sự, nó giống như bất ngờ gặp được một mảnh ghép tâm hồn còn thiếu. “Rượu gặp bạn hiền nghìn chén ít. Lời không hợp ý nửa câu nhiều”. Người tri kỷ cùng ta ngồi dưới bóng trăng rằm, thưởng thức tách trà thơm, bàn chuyện kim cổ. Người đi, dặm hồng bụi cuốn, áo bào phôi pha. Ta tiễn đưa người ngàn dặm cũng phải dừng bước biệt ly. Chân trời góc bể, sớm hôm sau này, lấy ai mà tỏ lòng tri âm tri kỷ nữa?
Người bất hạnh chỉ nhìn thấy khó khăn, người hạnh phúc luôn nhìn thấy cơ hội
Đôi khi bởi những điều nhỏ nhặt như một bài kiểm tra khó, một cú ngã nhẹ, một email từ chối công việc. Nhưng đôi khi đó là những cú sốc mà chúng ta dường như không thể vượt qua – trượt đại học, một căn bệnh quái ác, thiếu vắng một người thân yêu.
Muốn trở thành người như thế nào được quyết định bởi thái độ và sự lựa chọn của chúng ta vào chính những thời điểm đó. Chúng ta có thể chọn lùi bước, buồn bã, sợ hãi, hoài nghi, chấp nhận rằng cuộc sống này cũng có giới hạn, chúng ta chỉ có thể làm được bấy nhiêu thôi. Chúng ta cũng có thể “cứng đầu” hơn. Đừng khóc vì mọi chuyện kết thúc, hãy cười vì nó đã xảy ra. Ngã rồi thì vựng dậy đứng lên. Nếu bạn không đạt, hãy làm lại bài kiểm tra. Bỏ lại nỗi buồn để vươn tới những điều tốt đẹp hơn.
Thực tế, thỏa hiệp hay vui vẻ bước tiếp, là một thái độ có thể thay đổi cuộc đời của một người. Tôi vẫn tâm đắc với câu nói ẩn danh “người bất hạnh chỉ nhìn thấy khó khăn, người hạnh phúc luôn nhìn thấy cơ hội”. Nỗi sợ hãi thu mình trước những vấp ngã khiến bạn dễ dàng bỏ qua những điều tươi đẹp phía trước. Nhìn thẳng vào thất bại để tiếp tục khám phá thế giới mới là cách chúng ta, đặc biệt là những người trẻ, lớn lên và trưởng thành.
Thế nên, mọi chuyện trong đời đến và đi đều là định số. Vì thế đừng khóc vì mọi thứ đã kết thúc, hãy cười vì nó đã xảy ra bạn nhé.
Xem thêm: