Con lừa Emily ở thành phố Pune – Ấn Độ dường như cố thể hiện “giọng hát” để xin ăn đã thu hút sự quan tâm của nhiều người trên mạng xã hội.

Video ghi lại cảnh con lừa ‘biết hát’ gây sốt trên mạng xã hội

Nguồn video: VnExpress.

Góc bình luận của cộng đồng mạng về video con lừa ‘biết hát’

Bình luận của người xem video:

– Ở nhà tôi,hồi bé cho lợn, gà ngan ngỗng hay chó… ăn đều nghe cả 1 bản hòa tấu còn ấn tượng hơn thế này nhiều, rất nhiều. Nhất là lúc chuẩn bị đồ cho bọn chúng ăn, thực sự là 1 bản hòa âm phối khí của tất cả các vật nuôi, rất ấn tượng và vui vẻ.

– Nhìn nó hát mà ch*t cười

– Có thể nào cho nó ăn ớt hơi thở nồng nên nó mới hát như thế… tội nghiệp nó.

Câu chuyện con lừa và bài học sâu sắc về cuộc sống

Nỗi bất hạnh lớn nhất trong cuộc đời là không nhận ra giá trị của bản thân để rồi cả đời chạy theo những ước muốn xa vời, viển vông; và cuối cùng nhận lấy một kết cục đau khổ.

Đôi khi chúng ta là chính mình, nhưng cũng có những lúc chúng ta đánh mất chính mình; có những lúc nhận thức về bản thân còn khó hơn nhận thức được thế giới xung quanh. Mỗi ngày chúng ta đều soi gương, nhưng khi soi gương, có ai đã từng tự hỏi bản thân rằng mình có nhận thức được chính mình không? Hãy đọc và suy ngẫm về câu chuyện con lừa dưới đây.

Video: Con lừa 'biết hát' gây sốt trên mạng xã hội
Nỗi bất hạnh lớn nhất trong cuộc đời là không nhận ra giá trị của bản thân để rồi cả đời chạy theo những ước muốn viển vông và cuối cùng nhận lấy một kết cục đau khổ (ảnh: truyenxuatichcu).

Một ngôi chùa trên núi có một con lừa, hàng ngày con lừa ở trong phòng xay lúa để làm việc chăm chỉ. Theo thời gian, con lừa bắt đầu chán ghét cuộc sống vô vị với cối xay. Mỗi ngày nó đều nghĩ: “Nếu mình có thể ra ngoài và ngắm nhìn thế giới bên ngoài mà không cần kéo cối xay thì thật tuyệt!”.

Con lừa ảo tưởng và…

Không lâu sau, cơ hội cũng đến, vị sư trong chùa muốn dẫn con lừa xuống núi gánh hàng; lòng con lừa rạo rực mãi không thôi. Đến chân núi, nhà sư đặt vật phẩm lên lưng lừa, rồi quay trở lại chùa. Không ngờ, những người qua đường khi nhìn thấy con lừa, mọi người đều quỳ xuống hai bên đường và cung kính bái lạy.

Lúc đầu, con lừa không hiểu gì cả. Không biết tại sao mọi người lại muốn cúi đầu trước nó, nó liền hoảng sợ tránh né. Nhưng mà, dọc đường đều như vậy, con lừa bất giác dương dương tự đắc; trong lòng thầm nghĩ mọi người tôn sùng mình nhiều như vậy. Bất cứ khi nào nó nhìn thấy một người qua đường, con lừa sẽ ngay lập tức đứng kiêu hãnh giữa đường phố; thản nhiên đón nhận sự tôn thờ của mọi người.

Quay trở lại ngôi chùa, con lừa nghĩ rằng mình có địa vị cao quý và không chịu kéo cối xay nữa. Vị sư hết cách, đành phải cho nó xuống núi. Lừa vừa xuống núi thì thấy đằng xa có một đoàn người đang đánh trống, khua chiêng; tưởng mọi người ra đón mình nên kiêu hãnh đứng giữa đường.

Thực ra đó là một đoàn rước dâu, bị lừa ngáng đường; ai nấy đều rất phẫn nộ, gậy gộc tới tấp. Con lừa vội vàng chạy về chùa, đến nơi thì chỉ còn chút hơi tàn.

Sống ở trên đời cần biết mình là ai, đừng quá ảo tưởng rồi nhận kết cục bi thương

Trước khi chết, nó căm phẫn nói với nhà sư: “Hóa ra lòng người hiểm ác thế, lần đầu xuống núi ai cũng cúi đầu bái lạy ta; vậy mà hôm nay lại ra tay tàn nhẫn với ta”, nói xong nó liền tắt thở.

Nhà sư thở dài thất vọng: “Thật là một con lừa ngu ngốc! Ngày đó, thứ mà mọi người bái lạy là tượng Phật mà ngươi cõng trên lưng”.

Thực tế cuộc sống cũng vậy, nếu bạn có tiền; thì thứ mà người ta tôn thờ chỉ là tiền của bạn chứ không phải bản thân bạn. Vậy mà bạn lại nghĩ họ đang tôn thờ mình.

Nếu bạn có danh vọng, điều người ta tôn trọng chỉ là danh vọng của bạn chứ không phải bản thân bạn. Vậy mà bạn lại lầm tưởng rằng người khác đang tôn kính mình.

Nếu bạn có một khuôn mặt xinh đẹp thì điều người ta ngưỡng mộ; chỉ là gương mặt đẹp nhất thời của bạn chứ không phải bản thân bạn. Vậy mà bạn lại đang ảo tưởng rằng họ đang ngưỡng mộ mình.

Và khi tiền bạc, danh vọng, sắc đẹp của bạn không còn nữa thì cũng là lúc bạn bị vứt bỏ. Đã bao giờ bạn nghĩ về điều đó?

Giá trị của một người đến từ nội tâm bên trong; không phải từ vật chất hay danh vọng bên ngoài. Lao tâm khổ tứ vì những thứ bên ngoài vô dụng ấy chẳng phải đó là điều bất hạnh nhất trên đời sao?

Điều quan trọng nhất là nhận thức được mình là ai và giá trị của mình ở đâu. Đừng quá ảo tưởng để rồi nhận một cái kết bi thảm như chú lừa trong câu chuyện trên nhé!