Một chú chó bị bỏ rơi ở Colombia biết tự đi vặt lá hoặc nhặt lá rụng của một cái cây gần cửa hàng, sau đó ngoạm vào miệng và đi ‘mua bánh’.
- Chú chó luôn ở bên sưởi ấm khi chủ nhân gặp nạn ngoài trời đầy băng tuyết
- Video: Chú chó đẩy xe lăn đưa chủ nhân khuyết tật đi dạo phố
Chú chó bị bỏ rơi tội nghiệp biết lấy lá cây đổi lấy bánh quy để sống qua ngày
Nergo, một chú chó sống gần Học viện Giáo dục Kỹ thuật Monterrey Casanare; đã khiến chủ một cửa hàng tạp hóa địa phương ngạc nhiên sau khi mang lá rụng về để đổi lấy bánh quy. “Một ngày nọ, con chó xuất hiện với một chiếc lá trong miệng. Nó vẫy đuôi và ra hiệu với tôi rằng nó muốn có một chiếc bánh quy”; The Dodo dẫn lời Gladys Barreto, người bán hàng, nói.
Theo Gladys, các sinh viên thường mua bánh quy cho Nergo; nhưng chú chó không muốn nhờ đến sự trợ giúp của con người. Nó tự vặt lá hoặc nhặt lá rụng của cái cây gần cửa hàng rồi cho vào miệng và đặt lên quầy. “Chú chó đến lấy bánh mỗi ngày. Nó luôn trả tiền bằng một chiếc lá. Đó là cách giao dịch của riêng nó”, Gladys nói thêm.
Nergo sau đó đã được nhận nuôi bởi một nhân viên Học viện và được thả tự do xung quanh khu vực. Tuy nhiên, Nergo vẫn quay lại cửa hàng thường xuyên. Vì vậy người quản lý cửa hàng vẫn cho chú chó ăn hai bữa phụ mỗi ngày. “Lần đầu tiên nhìn thấy nó, tôi đã suýt bật khóc. Con chó vừa đáng thương lại vô cùng thông minh. Nó tìm cách để người khác hiểu được mong muốn của mình”, cô giáo Angela Garcia Bernal giáo viên của Học viện cho biết.
Loài chó hoàn toàn có cảm xúc và nhận thức được việc chúng bị chủ vứt bỏ
Một báo cáo trên tạp chí Current Biology, xuất bản ngày 20 tháng 2 năm 2014 đã so sánh chức năng não giữa người và động vật. Kết quả cho thấy chó có một vùng tiếng nói riêng trong não giống như con người. Bộ não của chó, giống như con người, rất nhạy cảm với các tín hiệu cảm xúc. Vì vậy, chúng gần như hiểu được 70% những gì chúng ta muốn truyền tải khi được lặp lại một cách thường xuyên.
Có nhiều người nuôi thú cưng như một “phong trào” hoặc chỉ để cho vui; sau thời gian ngắn thì có người đem bán, nhiều kẻ ác độc hơn còn bỏ đói thú cưng. Họ coi đó là chuyện bình thường; vì họ cho rằng chúng làm gì biết nghĩ, biết cách thể hiện cảm xúc của mình. Nhưng không, chúng cảm nhận được tất cả, chỉ là chúng không thể nói được đó thôi.
Nuôi thú cưng đâu phải là một trò chơi, bởi chúng cũng là sinh mệnh. Nếu chúng ta đã quyết định nuôi chúng, thì chúng ta phải chăm sóc chúng.
Bạn nghĩ sao khi nhìn vào ánh mắt vô thần, tuyệt vọng của những chú chó bị bỏ rơi. Có thể trong lòng chúng vẫn còn chút hi vọng rằng chủ nhân sẽ đưa chúng về nhà; nhưng thực tế phũ phàng đã cho chúng biết rằng điều đó là không thể.