Khi về già nằm trên giường bệnh mới thấm: điều quý giá nhất không phải tiền bạc hay danh vọng mà là cha mẹ, người bạn đời thủy chung và con cái hiếu thảo.
- .Lòng vị tha trong hôn nhân: Chìa khóa giữ hạnh phúc gia đình
- .Ăn 3 bữa đúng cách giúp sống khỏe và kéo dài tuổi thọ
- Giá vàng trong nước đi ngang, vàng thế giới giảm vì tin ngừng bắn Trung Đông
Xem nhanh
Khi về già nằm trên giường bệnh mới thấm: Thứ còn lại chỉ là tình người
Tuổi trẻ là những ngày bận rộn với ước mơ, danh vọng; nỗ lực để khẳng định vị thế bản thân. Người ta dễ mải miết chạy theo đồng tiền; chức vị, những mối quan hệ xã giao tưởng chừng quan trọng. Nhưng rồi, khi bóng xế nghiêng về phía hoàng hôn; khi về già nằm trên giường bệnh mới thấm rõ – Điều còn lại không phải là tài khoản ngân hàng bao nhiêu; nhà cao cửa rộng ra sao; mà là ai đang ở bên cạnh mình trong khoảnh khắc yếu ớt nhất.
Đó không phải là tất cả mọi người ta từng quen biết. Mà chỉ có ba người – Ba mối quan hệ không thể thay thế. Và mỗi người trong số họ đều là tấm gương soi chiếu cách ta đã từng sống.

Cha mẹ – Người yêu ta từ hơi thở đầu tiên đến cuối cuộc đời
Dù trưởng thành đến đâu; trong lòng mỗi người luôn có một góc nhỏ thuộc về cha mẹ. Tình thương của cha mẹ là thứ duy nhất không đòi hỏi điều kiện – Họ yêu ta khi ta chưa biết nói; chưa biết trả ơn, chưa biết yêu lại.
Khi về già nằm trên giường bệnh mới thấm; nếu còn cha mẹ bên đời, đó là điều thiêng liêng hiếm có. Một cái nắm tay; một lời hỏi han từ người đã sinh ra và nuôi ta khôn lớn cũng đủ làm dịu đi mọi lo âu; cô đơn lúc cuối đời. Nhưng không phải ai cũng còn cha mẹ ở bên. Và có người chưa từng có may mắn lớn lên trong vòng tay đủ đầy của tình thân.
Dù thế nào, ký ức về cha mẹ – Hoặc giấc mơ về tình yêu không điều kiện ấy – Vẫn luôn là động lực để ta sống tử tế; biết ơn và nỗ lực làm một phiên bản tốt hơn của chính mình.
Bạn đời – Người đồng hành trong vui buồn và lúc bệnh tật
Người bạn đời không chỉ là người chung giường chung gối; mà còn là người chứng kiến tất cả: từ ngày ta mạnh mẽ; rạng rỡ đến lúc ta yếu đuối; bạc nhược. Mối quan hệ vợ chồng – Nếu được vun đắp bằng tình yêu; sự thủy chung và lòng tôn trọng – Sẽ là điểm tựa không thể thay thế khi sức khỏe cạn dần; khi một ngày trong bệnh viện dài hơn cả tháng năm rực rỡ ngoài kia.
Khi về già bệnh nhiều mới thấm; một người vợ, người chồng sẵn lòng ở lại; chăm sóc, động viên và không rời nửa bước – Chính là món quà lớn nhất của cuộc đời. Ngược lại, nếu người đầu ấp tay gối từng lạnh lùng; thờ ơ khi ta khỏe mạnh; thì ta cũng không nên kỳ vọng họ sẽ dịu dàng lúc ta ốm đau.
Chọn bạn đời là chọn người cùng mình đi hết một vòng đời. Nếu không có được sự đồng hành ấy; cũng đừng oán trách. Hãy học cách yêu thương bản thân – Làm bạn với chính mình – Trước khi kỳ vọng người khác làm điều đó thay ta.

Con cái – Sự tiếp nối và tấm gương phản chiếu cách ta từng sống
Cha mẹ già nào cũng mong con cái trở thành điểm tựa lúc mình không còn khỏe mạnh. Nhưng khi về già nằm trên giường bệnh mới thấm; không phải đứa con nào cũng quay về. Không phải ai cũng biết ơn; hiếu kính hay quan tâm đúng lúc. Và điều ấy; đôi khi không phải lỗi của con.
Con cái là kết quả của cách ta nuôi dạy, là tấm gương phản chiếu tình yêu thương mà ta từng gieo trồng. Những năm tháng vất vả không đảm bảo cho sự báo đáp – nếu như ta không gieo vào đó lòng tin, sự đồng hành và những nguyên tắc sống có giá trị.
Vì thế, nếu còn thời gian, hãy vun đắp mối quan hệ với con bằng sự chân thành, thấu hiểu và làm gương. Đừng chỉ dạy con đạo hiếu bằng lời. Hãy dạy bằng cách sống – Để rồi một ngày; con sẽ bước vào phòng bệnh, cầm tay ta và nói: “Con ở đây”.
Khi về già nằm trên giường bệnh mới thấm: Sống sao để không cô đơn trong khoảnh khắc cuối cùng?
Không có điều gì chắc chắn rằng ba người ấy – Cha mẹ; bạn đời và con cái – Sẽ luôn ở lại bên ta khi ta cần nhất. Bởi cuộc đời luôn bất định. Nhưng nếu từng sống bằng yêu thương; biết trân trọng người thân; biết ơn những điều nhỏ bé; thì ngay cả trong sự vắng mặt của ai đó; lòng ta vẫn nhẹ nhõm. Bởi ta biết; mình không sống hoài phí.
Khi về già nằm trên giường bệnh mới thấm; hạnh phúc không đến từ số tiền còn lại; mà từ những gương mặt ta thấy trong ánh mắt cuối cùng. Đó là cha mẹ từng hy sinh cả đời vì ta. Là người bạn đời ngồi lặng lẽ bên giường bệnh. Là con cái cầm tay, rơm rớm nước mắt nhưng vững chãi.
Nếu hôm nay bạn vẫn còn đủ sức khỏe; trí tuệ và tình cảm – Hãy sống làm sao để mai này, khi nằm xuống; bạn không tiếc nuối. Bởi điều đáng sợ nhất không phải là cái chết; mà là cô đơn trong chính những ngày cuối cùng.
Nguồn: phunutoday