Cha không nói lời yêu, nhưng suốt đời lặng thầm hy sinh vì con. Bài thơ “Tình Cha” của Vũ Trung là lời nhắc xúc động về bóng dáng người cha trong mỗi chúng ta.
- Ông nội – Ký ức lặng thầm nuôi dưỡng một đời con cháu
- Bến phà Bình – Dấu nối ký ức đôi bờ Chí Linh – Nam Sách
- Tìm về cội nguồn Đạo hiếu – Chìa khóa vàng dạy con lòng hiếu thảo
Xem nhanh
Bình thơ “Tình Cha” của Vũ Trung
Thương con hết mực chỉ âm thầm
Thân xác dãi dầu cũng lặng câm
Đói khát năm canh chôn đáy dạ
Tủi hờn sáu khắc để trong tâm
Quần nhăn mòn gấu đành cam chịu
Áo rách sờn vai cố mặc trầm
Tự nhủ kìm lòng hi vọng hướng
Hậu nhân khảo úy vượt hơn tầm.
Tình cha – Âm thầm như đáy biển, sâu không đo đếm
“Thương con hết mực chỉ âm thầm
Thân xác dãi dầu cũng lặng câm”
Người ta thường ca ngợi tình mẹ với bao mỹ từ đẹp đẽ, nhưng cũng không thể quên một hình bóng khác: người cha – lặng thầm, kiệm lời, nhưng mang trong lòng cả núi yêu thương.
Cha không thường nói “yêu con”, cũng chẳng mấy khi thủ thỉ chuyện trò. Nhưng từng giọt mồ hôi lặng lẽ rơi, từng bước chân gập ghềnh giữa gió mưa – đều là vì con. Dẫu cuộc sống có xoay vần, có dồn ép đến kiệt cùng, cha vẫn âm thầm chịu đựng, chưa từng than trách.
Tình cha không ồn ào, không náo động. Nhưng chính sự âm thầm ấy lại là điểm tựa vững vàng nhất trong đời con.
Giấu tất cả khổ đau vào lòng – để con được an nhiên
“Đói khát năm canh chôn đáy dạ
Tủi hờn sáu khắc để trong tâm”
Đời cha không thiếu những tháng ngày thiếu thốn, đói rét, thậm chí tủi hờn vì bị xem thường, bị cuộc đời đối xử bất công. Nhưng cha chọn cách im lặng, không một lời than vãn.
Con hỏi: “Cha có mệt không?”, cha chỉ cười: “Cha ổn mà.” Nhưng sau nụ cười đó là biết bao nhọc nhằn, là cả một trời hy sinh. Cha giữ lại mọi mỏi mệt cho riêng mình, để đổi lấy những tháng ngày vô tư, hồn nhiên cho con.
Chấp nhận thiếu thốn – chỉ mong con đủ đầy
“Quần nhăn mòn gấu đành cam chịu
Áo rách sờn vai cố mặc trầm”
Chiếc áo rách vai, chiếc quần sờn gấu không phải vì cha không có cơ hội mua mới, mà bởi cha luôn ưu tiên phần con. Một bộ đồng phục đầu năm học, một đôi giày mới giữa mùa đông – là từ sự cắt xén âm thầm mà cha chẳng bao giờ kể.
Cha sống đơn sơ, mặc giản dị, ăn đạm bạc. Nhưng niềm vui hiện rõ trong mắt cha mỗi khi thấy con có thêm một niềm vui nhỏ bé. Với cha, hạnh phúc là khi con được đủ đầy.
Cha nghiêm khắc – nhưng tình thương chưa từng vơi
“Tự nhủ kìm lòng hi vọng hướng
Hậu nhân khảo úy vượt hơn tầm”

Có những lần cha lớn tiếng, thậm chí nghiêm khắc khiến con tổn thương. Nhưng rồi, khi con trưởng thành hơn, sẽ hiểu: cha làm vậy chỉ vì quá yêu thương.
Cha dạy con nên người – không phải để thành danh, mà để sống có phẩm cách. Cha mong con sống tử tế, biết nghĩ cho người khác, có nghị lực mà bước qua thử thách. Cha không mong báo đáp, chỉ mong con sống xứng đáng – hơn cả cha ngày trước.
Cha – như núi, lặng im nhưng kiên vững

Nếu mẹ là dòng sông mềm mại, dạt dào – thì cha như ngọn núi trầm mặc, vững chãi. Không nói nhiều, không thể hiện nhiều, nhưng cha luôn đứng sau con – âm thầm chở che qua bao giông tố.
Dù con đi đâu, làm gì, thành công hay thất bại – cha vẫn ở đó, là chốn về bình yên. Không trách móc khi con lầm đường, không oán than khi con vô tình – chỉ âm thầm dõi theo, và thương con như ngày đầu.
“Tình Cha” của Vũ Trung tuy chỉ vỏn vẹn tám câu thơ, nhưng chất chứa trong đó là biết bao tầng cảm xúc về hình ảnh người cha Việt Nam – cam chịu, bền lòng, đầy hy sinh mà không một lời kể công.
Bài thơ và bài bình thơ này như một lời nhắc nhẹ nhàng: Dẫu cuộc sống có xô bồ đến đâu, đừng quên bóng dáng người cha lặng thầm đứng sau từng bước đi của ta. Bởi tình cha – dù không lời – nhưng là suối nguồn yêu thương bất tận.