Châu Nhuận Phát có thể tặng hết gia sản hơn 700 triệu USD làm từ thiện, nhưng cũng sẵn sàng đòi tiền thừa không thiếu một xu với chủ cửa hàng ngỗng quay.

Ông không cho bạn vay lấy một đồng, nhưng âm thầm ở sau giúp đỡ suốt 10 năm, dù cho bạn oán giận.

Ông bảo rằng, ông làm những điều ấy thật thoải mái; nên cũng mong mọi người đừng quá xem trọng mình.

Cảm ơn vợ vì đã “tiết kiệm để cho đi”

Năm 2018, ở tuổi 63, Châu Nhuận Phát đã cùng vợ đưa ra quyết định tặng toàn bộ số tiền hơn 714 triệu USD mà hai người một đời tự thân làm lụng, tích cóp được cho các quỹ từ thiện. Sự kiện này làm sôi động giới truyền thông, nhưng Nhuận Phát lại rất kiệm lời. Nam diễn viên chỉ chia sẻ ngắn gọn về cách ứng xử với tiền bạc

“Trong cuộc sống này, điều khó khăn nhất không phải là việc bạn kiếm được bao nhiêu tiền mà chính là làm thế nào để có thể bình thản trước mọi sóng gió. Tôi mong mình có thể sống đơn giản, không buồn lo, ưu sầu suốt quãng đời còn lại thay vì đau đáu nghĩ đến việc tiền nong”, ông nói.

Châu Nhuận Phát trong một lần leo núi cùng đồng nghiệp thân thiết – nữ diễn viên Lưu Gia Linh.

Ông cho biết, kế hoạch làm từ thiện toàn bộ gia sản được vợ chồng ông chuẩn bị rất lâu. Sự việc này hoàn thành, Nhuận Phát nói, ông rất biết ơn vợ. “Cô ấy (Trần Hội Liên – vợ nam diễn viên, PV) vốn là một thiên kim tiểu thư, vì yêu tôi mà thay đổi sống tiết kiệm cho giống tôi. Khi tôi bảo rằng mình muốn quyên góp từ thiện toàn bộ gia sản, cô ấy không phản đối mà hết lòng ủng hộ việc làm của tôi”.

“Mọi người cũng không cần xem trọng tôi”

Trước và sau khi quyên góp gia sản cho quỹ từ thiện, Châu Nhuận Phát dường như chẳng có thay đổi gì về phong thái sống cũng như sinh hoạt. Người Hồng Kông vẫn thấy ông thường xuyên lui tới hàng quán, khu chợ có giá cả bình dân, dành cho những người thu nhập thấp. Ông đi tàu điện ngầm, ăn uống ở các hàng quán ven đường và mặc những bộ quần áo vải giản dị, rẻ tiền. Có chăng, sau này giống như mọi người, để tránh dịch bệnh, ông thường đeo thêm chiếc khẩu trang.

“Phát Ca là vị vua thực sự của phố hàng rong”, những người bán hàng rong trên con phố Cửu Long tự hào nói về Châu Nhuận Phát.

“Phát Ca có thể ăn thoải mái tùy thích. Ăn xong muốn trả bao nhiêu tiền cũng được. Như quán của tôi, anh ấy ăn xong chỉ cần ký vào hóa đơn. Vài tháng sau, đến thanh toán tiền một thể cũng không thành vấn đề. Từ đời ông bà tôi còn kinh doanh, Phát Ca đã đến đây ăn rồi”, một chủ sạp hàng ở khu Cửu Long nói, theo VTC. Đối với họ, thì Phát Ca vừa đúng là một Đại hiệp Hồng Kông chân chính, nhưng cũng là một khách hàng dễ mến, dễ chiều.

Phong cách bình dị dễ gần của Châu Nhuận Phát (ảnh: Vietnammoi).

Còn với Châu Nhuận Phát, không phải được săn đón trong vòng hào quang, mà sống bình dị mới thực sự là những ngày tháng sung sướng… đã đời. Khi đã có tất cả vinh quang trong sự nghiệp, ông chia sẻ: “Điều tôi muốn là tận hưởng từng giây từng phút bình yên bên những người thân yêu, được sống là chính mình. Mọi người cũng không cần xem trọng tôi. 90% phim tôi đóng đều dở tệ, chỉ có một hai bộ là coi được. Cho nên, trước giờ tôi chẳng màng đến lợi danh, tiền bạc”.

Tài tử Bến Thượng Hải tự vẽ chân dung mình như là một người lẫn vào phố xá náo nhiệt với trang phục là chiếc áo phông giá 12 USD, mang đôi dép lê giá 2 USD, hằng ngày đi lại bằng tàu điện ngầm, xe buýt. Ông cũng hào hứng kể “sẵn sàng mặc cả, đòi tiền thừa không thiếu một xu với chủ cửa hàng ngỗng quay yêu thích lẫn những người bán hàng rong trên phố”.

“Cuộc sống của tôi nhạt nhẽo và chẳng có gì đặc biệt như thế đấy. Nhưng tôi rất hưởng thụ cuộc sống này và cảm thấy mình được sống như một con người đúng nghĩa”, nam diễn viên nói.

Nguyên tắc ứng xử giữa tiền và bạn bè

Nam tài tử xứ Cảng Thơm cũng để lại những câu chuyện đáng suy ngẫm về cách hành xử với bạn bè; trong đó có sự việc với diễn viên hài kỳ cựu Ngô Mẫn Đạt, theo Zing.

Vốn Châu Nhuận Phát và Ngô Mẫn Đạt nổi tiếng cùng thời. Tuy nhiên, Ngô Mẫn Đạt sau vài vai diễn nổi danh, đã tự cao tự đại, sa đà vào ăn chơi, cờ bạc, rượu chè. Châu Nhuận Phát nhiều lần nhắc nhở bạn, song đều bị Ngô Mẫn Đạt bỏ ngoài tai.

Hậu quả là đến năm 27 tuổi, Mẫn Đạt nợ nần chồng chất, sự nghiệp lao dốc, đối diện bi kịch. Trong lúc cùng quẫn, Ngô Mẫn Đạt tới tìm Châu Nhuận Phát – người bạn cố tri, để hỏi vay 300 nghìn đô-la Hong Kong.

Châu Nhuận Phát và Ngô Mẫn Đạt khi chưa có chuyện hiểu lầm.

Mẫn Đạt chắc rằng với sự hào hiệp nổi tiếng thì bạn cũ Châu Nhuận Phát sẽ giúp đỡ mình. Tuy nhiên, Châu Nhuận Phát từ chối thẳng và chỉ nói: “Tự mình giải quyết đi!”. Lúc đó, Ngô Mẫn Đạt vô cùng giận dữ. Ông không ngờ người bạn tốt khi xưa nay đã thành gã bạn tồi. Bí bách, có lúc ông nghĩ tìm đến cái chết, song lại thôi. Cuối cùng, Ngô Mẫn Đạt tự nhủ: “Nếu đã không thể chết thì cách duy nhất là tự khôi phục lại tinh thần, đoạn tuyệt cuộc sống sa đọa và quyết làm lại cuộc đời cho kẻ bạc bẽo Châu Nhuận Phát biết mặt”.

Chỉ mươi năm sau, vào năm 1991, Ngô Mẫn Đạt đã giành được giải thưởng Kim Tượng cao quý. Khỏi phải nói ông sung sướng thế nào. Ông tìm đến đạo diễn Trần Mộc Thắng trân trọng nói lời cảm ơn. Chẳng ngờ, đạo diễn Trần bảo: “Người cậu nên cảm ơn là Châu Nhuận Phát, anh ấy đã không ngừng tiến cử cậu cho các đạo diễn”.

Thì ra, 11 năm qua, Ngô Mẫn Đạt luôn hận Châu Nhuận Phát không cho mình vay tiền; ông còn nhiều lần công khai chỉ trích Nhuận Phát; nhưng Nhuận Phát đều không nói năng, biện hộ gì. Ông chỉ âm thầm tiến cử bạn, lặng lẽ làm các việc ở hậu trường để Mẫn Đạt có thể tự vực lên.

Ngô Mẫn Đạt đã hiểu ra, nếu như khi đó Nhuận Phát cho ông vay 300 nghìn đô la, thì ông cũng quăng chúng vào chiếu bạc. Thấu lòng bạn, ông nói với báo chí: “Hồi đó tôi ghét Châu Nhuận Phát bao nhiêu thì bây giờ tôi biết ơn cậu ấy nhiều bấy nhiêu”.

Còn Châu Nhuận Phát, ông cũng chẳng nói gì thêm về vụ này. Có chăng, ông chỉ nhắc đến phương diện đối xử giữa mối quan hệ bạn bè – tiền bạc một cách chung chung: “Tôi từng chứng kiến nhiều người trở mặt chỉ vì tiền. Từ đó, tôi đặt ra nguyên tắc: Đã là bạn bè thì tốt nhất không nói đến tiền bạc”.