Một ngày vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa”, bởi vợ chồng không chỉ là cái tình mà còn là cái nghĩa, nên hãy trân quý thời gian bên nhau.

Có một bức thư với những lời lẽ quan tâm rất giản dị của người vợ để lại khi chồng muốn ly hôn khiến tôi nhớ mãi. Người chồng trong câu chuyện khi đọc được bức thư của người vợ đã rất xúc động và quyết định đi tìm vợ.

Cuối cùng anh đã tìm thấy cô khi cô đang đợi ở bến tàu để về quê nhà với mẹ; thay vì đến căn hộ mới mà chồng cô đã mua cho cô khi anh quyết định ly hôn. Vợ chồng không chỉ có chữ tình, vốn là điều hư ảo, có lúc hiện hữu, lúc biến mất; mà cái trân quý bền lâu đó là ân nghĩa vợ chồng đậm sâu.

Có ai nghĩ đến ân nghĩa vợ chồng khi quyết định ly hôn?

Câu chuyện kể rằng một người đàn ông sau nhiều năm vất vả bươn chải trên thương trường đã trở nên giàu có. Cùng với sự giàu có đó là những bữa tiệc, xung quanh là những cô gái xinh đẹp. Về nhà, thấy vợ không còn xinh đẹp, thân hình xập xệ, anh ta đòi ly hôn. Tưởng rằng sau khi ly hôn, anh sẽ được tự do quan hệ với nhiều cô gái trẻ đẹp hơn.

Tuy nhiên, anh cũng không hẳn là người bạc nghĩa. Anh mua cho cô một căn hộ khác ở trung tâm thành phố. Anh gửi sổ tiết kiệm 500 triệu đứng tên cô. Anh cũng hứa với cô rằng anh sẽ giúp cô chuyển đồ đạc đến nhà mới vào bất cứ ngày nào cô muốn.

Khi người vợ nghe chồng đề cập đến vấn đề ly hôn, về căn hộ anh ta mua cho cô, về sổ tiết kiệm. Lúc đầu cô ấy có vẻ hơi ngạc nhiên, sau đó im lặng. Cô ấy không thể hiện sự tức giận và trong ánh mắt cô ấy vẫn dịu dàng như mọi khi. Chỉ có điều, đôi mắt ấy như có thêm chút cam chịu.

Ân nghĩa vợ chồng - Câu chuyện cảm động với bao người
Hôn nhân giống như một con thuyền lớn, lên thuyền phải cẩn trọng, cầm lái phải chú tâm.

Bức thư người vợ để lại khi bỏ đi khiến chồng thức tỉnh

Sau cuộc nói chuyện chia tay đó, người vợ vẫn chăm sóc chồng như xưa và có vẻ trầm ngâm hơn. Rồi một ngày đang đi làm, anh chồng bỗng thấy khó chịu. Cảm giác đó không mất đi nên anh quyết định về nhà.

Khi bước vào nhà, anh sững sờ khi thấy trên bàn có chìa khóa căn hộ mà anh đã mua cho cô; một cuốn sổ tiết kiệm mang tên cô ấy cũng ở đó; kèm theo một bức thư cô ấy để lại trên bàn. Chúng lặng lẽ như sự ra đi lặng lẽ của cô. Không thấy vợ đâu, mở tủ và anh thấy tủ quần áo của cô trống trơn.

Những lời giản dị trong thư làm tim anh đau nhói…

Những dòng chữ cô viết như là đang thì thầm với anh và không một lời hờn giận, trách móc:

“Em đi đây, em về nhà mẹ. Chăn gối em đã giặt phơi khô rồi. Em cất ở ngăn cuối cùng bên trái tủ quần áo. Trời lạnh anh nhớ lấy ra đắp. Giày da trong tủ tất cả em đã đánh xi lại một lượt rồi. Đợt tới mà anh bận quá không tự mình đánh được thì anh mang đến chỗ ông Tư đánh giầy ở đầu ngõ nhé. Các áo sơ mi treo ở phía trên tủ em đã là rồi. Tất và thắt lưng của anh em vẫn để ở ngăn kéo phía dưới tủ.

Gạo ăn nhà mình vẫn hay ăn là gạo tám thơm của Thái Lan. Anh vào siêu thị mà mua. Mua bên ngoài anh không biết thì khéo lại mua nhầm. Em đã dặn bác giúp việc một tuần đến dọn nhà cho anh 2 lần. Cuối tháng anh gửi tiền cho bác ấy.

Cô vẫn không quên dặn anh: “Thuốc dạ dày của anh em đã mua thêm và để trong tủ thuốc. Em đi rồi anh nhớ uống thuốc đều đặn. Thuốc em mua có lẽ cũng đủ dùng trong nửa năm. Em đã gửi một chìa khoá dự trữ căn nhà này ở chỗ bác bảo vệ. Nếu lúc nào quên chìa khoá thì qua đó lấy nhé. Buổi sáng anh nhớ đóng cửa sổ khi đi làm kẻo mưa tạt vào sẽ làm ướt nhà. Sáng nay em có nấu canh cá lóc – món mà anh thích em để ở trong tủ lạnh. Anh về hâm lại rồi ăn nhé.
Gửi anh – người chồng của em“
!

Có ai nghĩ đến ân nghĩa vợ chồng khi quyết định ly hôn?
Hạnh phúc của vợ chồng là vì nhau mà cố gắng, vì nhau mà tin tưởng và vì nhau mà thay đổi.

Ân nghĩa vợ chồng sâu đậm đâu dễ chia xa…

Đọc xong bức thư, tim anh thắt lại. Anh vội vàng đi tìm vợ của mình. Nghĩ vợ ra bến xe bắt xe về quê, anh phóng xe nhanh chóng đến đó. Bến xe chật cứng người. Xe nối đuôi nhau, người ra vào tấp nập. Anh phải kiễng chân để tìm tuyến xe về quê đang ở đâu.

Cuối cùng anh cũng nhìn thấy vợ mình, cô ấy đang ngồi lặng lẽ chờ chuyến xe khởi hành. Anh tiến đến gần vợ và nói: “Hãy về nhà với anh, đừng về quê nữa!”. Cô lại im lặng nhìn anh. Có lẽ cô không hiểu điều gì đang xảy ra. Người chồng nhìn thái độ của vợ. Anh nắm tay cô và nhẹ nhàng nói: “Anh sai rồi, mình về nhà đi em!

Câu chuyện đó làm tôi nhớ mãi. Tôi cũng không còn trẻ, cũng đã trải qua những năm tháng trong cuộc sống vợ chồng. Tôi hiểu rằng giữa vợ và chồng không chỉ có chữ “tình” mà còn cả chữ “nghĩa”.

Ân tình ngàn năm mới thành vợ thành chồng, đâu thể nói buông là buông
Trăm năm tình viên mãn. Bạc đầu nghĩa phu thê (ảnh internet).

Ân tình ngàn năm mới thành vợ thành chồng, đâu thể nói buông là buông

Duyên là cái cớ để gặp gỡ, nợ là sự gắn kết bền lâu. Trong cõi vô thường này, mỗi chúng ta tồn tại chỉ như khói như sương. Đời người mong manh nhưng vũ trụ là tận cùng. Chính vì vậy mà mỗi người hãy tìm cho mình những khoảng lặng bình yên để có thể sống trọn vẹn một kiếp người. Duyên nợ vợ chồng là một trong những điều ý nghĩa nhất của cuộc đời mà mỗi người đều nên trân quý.

Vì vậy, là vợ chồng luôn nhớ yêu thương, tôn trọng nhau. Dù có sóng gió ập đến cũng đừng nghĩ đến chuyện buông tay mà hãy cùng nhau vượt qua. Ân tình ngàn năm mới thành vợ thành chồng, một khi đã buông tay thì có khi cả đời không bao giờ gặp lại nhau.

Có những người mải mê theo đuổi những điều xa vời, không biết đích đến để rồi cả đời đuổi theo những cái bóng vô vọng, rồi oán trách số phận trong tủi nhục.

Và khi, có một người cả đời chỉ yêu thương, lo lắng cho bạn, đó chính là hạnh phúc. Vạn người theo đuổi không bằng có một người yêu thương.Vạn người nuông chiều không bằng một người thấu hiểu.

“Tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng”, dù thời gian bên nhau có ngắn ngủi thì ân nghĩa vợ chồng vẫn như biển sâu.

Xem thêm: