Nói đến tình cảm của con người dành cho nhau thì tình mẫu tử luôn được xem là thiêng liêng bậc nhất. Thế mà mấy ngày nay, rung động khắp cả nước là vụ mẹ mất nhân tính đã đành tâm, đành lòng bóp chết cả tình mẫu tử cao quý thiêng liêng kia chỉ để chuộc lợi tiền bảo hiểm.

“Nước mắt chảy xuôi” chứ có bao giờ chảy ngược. Người con có thể chưa tròn phận, nhưng dẫu như vậy thì người làm mẹ vẫn cắn răng vì con mà sống, vẫn luôn yêu thương đứa con đứt ruột sinh ra vô điều kiện. 

Xưa nay, những lời thơ, ca dao, hay bài hát… cũng đều luôn nhắc về tình mẹ cao cả ấy: “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”… “Không ai thương con bằng mẹ… Mẹ là quê hương của con”…

Thế mà mấy ngày nay, rung động khắp cả nước là vụ mẹ đành tâm, đành lòng bóp chết cả tình mẫu tử cao quý thiêng liêng kia. Người làm “Mẹ” mà có thể ra tay sát hại chính con ruột của mình chỉ để chuộc lợi tiền bảo hiểm. Những đồng tiền “mẹ” chi tiêu, “mẹ” mua đồ hiệu, “mẹ” xa hoa ăn chơi đó… đánh đổi bằng xương thịt, nước mắt, nỗi đau, bằng cả cuộc đời và tính mạng của con. Người “mẹ” đó đành tâm “ăn” cả con ruột mình. 

Đớn đau thay! Chua xót thay! Ám ảnh thay!

Tôi đã khóc rất nhiều khi xem những tin tức ấy, khi nhìn tấm ảnh đứa trẻ vô tư, vô ưu, ngây thơ hồn nhiên. Bởi vì tôi cũng là một người mẹ, cũng có con trạc tuổi đó, nên tôi hiểu cảm giác của con trẻ. Chúng không bao giờ nghi ngờ mẹ. Mẹ trong thế giới của trẻ con là nơi an toàn nhất, bình yên nhất. 

Còn đứa trẻ là con của người mẹ kia, bé thật bất hạnh. Bởi bé nào có ngờ được chính vùng trời được coi là bình yên nhất ấy lại là vùng trời đầy bão giông, chết chóc, tàn ác độc địa… Làm sao bé ngờ được chính mẹ ruột đã sát hại mình một cách tàn nhẫn đến thế, bình thản đến thế. Và còn có sẵn âm mưu, kế hoạch từ lâu nhằm chuộc lợi từ bảo hiểm. 

Đằng sau việc tham tiền, chuộc lợi đó là gì? Đâu đơn giản chỉ là lòng tham không đáy và ma lực của đồng tiền cám dỗ đẩy đưa? Đâu đơn giản bà ta là con nghiện cờ bạc? Nó chính là sự tha hoá về mặt đạo đức, đổ vỡ về mặt nhân cách, là sự trơ lì và tàn ác tột độ của lòng người. 

Nuôi con chó con mèo lâu ngày, người ta còn nảy sinh chữ “tình” mà yêu mà quý. Vậy mà con đẻ của mình họ lại có thể ra tay kết thúc sinh mạng con? Trong hai từ “con – người” của người mẹ ấy, thử hỏi phần “người” ở đâu? Hay chỉ còn phần “con” tồn tại? 

Người xưa nói: “Hổ dữ cũng không ăn thịt con”. Nhưng đây kẻ thủ ác kia chẳng phải đã “thịt” con của mình sao? Có lẽ phần “con” cũng đã không còn nữa. Mà hiện hữu trong máu, trong tâm, trong tim, trong não… người “mẹ” này là phần của ma tà, ác quỷ mất rồi. Tận cùng của sự tàn ác! 

Ngày nay, sự trượt dốc về đạo đức, đổ vỡ về nhân cách thật đáng báo động. Những vụ việc không thể tưởng tượng, vi phạm nghiêm trọng về mặt nhân phẩm ngày càng nhiều, khiến chúng ta ngỡ ngàng, đau xót. 

Xã hội phát triển, loài người hối hả. Có rất nhiều người chỉ chạy theo lối sống ích kỷ tàn nhẫn, bóp méo mó cả quan niệm, đạo đức, quay lưng lại răn đe của người xưa mà sống. Miễn là có lợi cho mình. Họ bất chấp chà đạp cả vào liêm sỉ, nhân phẩm, tính người. Họ bất chấp tất cả! Lạnh lùng và vô cảm!

Quan niệm về Nhân – Quả trong xã hội nhạt nhoà dần. Người ta không còn tin “gieo nhân nào thì gặt quả đó”. Và từ việc không sợ Trời, chẳng sợ Đất, càng coi thường Nhân – Quả báo ứng thì sẽ không việc ác nào mà con người không dám làm. 

‘Hổ ăn t.hịt con’ - sự tha hóa về đạo đức, đổ vỡ về nhân tính
Lực lượng chức năng khởi tố, bắt tạm giam Tô Thị Ty Na để điều tra về hành vi giết người (Ảnh: baophapluat.vn)

Người mẹ tàn độc kia sẽ nhận báo ứng. Là sự trừng trị thích đáng của Pháp luật, là sự phỉ nhổ của người đời đến muôn đời, là cả khi chết đi rồi cũng sẽ mang theo ác nghiệp mình đã gieo. 

Chỉ xót thương cho những đứa con còn ở lại, tổn thương và ám ảnh hết cuộc đời… Chỉ đau đớn cho đứa trẻ đã ra đi, tức tưởi và chua xót…

Nhiều khi tôi luôn tự hỏi rằng, con người hiện giờ họ bỏ quên nhân tính ở đâu? 

Chỉ mong một ngày không xa, người người đều tự nhìn nhận lại sâu thẳm tâm hồn của bản thân mà quay ngược trở lại coi trọng việc tu dưỡng đạo đức… Chỉ có như vậy thì những thảm án đau lòng như trên mới có thể dừng lại…