Site icon MUC Women

Tình anh chị em – Sợi dây ruột thịt gắn kết vượt thời gian

Tình anh chị em – Sợi dây ruột thịt gắn kết vượt thời gian

Tình anh chị em là nơi để thương, để nhớ, để trở về – bất kể cuộc đời có đổi thay ra sao. ( Ảnh Nguyễn Quỳnh )

Tình anh chị em – sợi dây âm thầm nhưng bền chặt nhất trong cuộc đời. Không cần những lời yêu hoa mỹ, cũng chẳng cần những lần thể hiện ồn ào, tình cảm ấy vẫn luôn lặng lẽ song hành, nâng đỡ nhau qua từng giai đoạn cuộc sống. Đặc biệt, trong những tháng năm nghèo khó, khi mọi thứ đều khan hiếm, tình anh em lại trở thành món quà quý giá và sâu đậm hơn bao giờ hết.

Tình anh chị em trong ký ức những ngày thơ bé cơ cực

Tôi là anh cả trong một gia đình ba anh em; lớn lên giữa những ngày quê hương còn lam lũ. Nhà nghèo, cha mẹ quanh năm cày cấy; sớm đi khuya về, gánh nặng mưu sinh đè lên vai họ tự thuở chúng tôi còn thơ dại. Những lúc cha mẹ đi vắng, anh em chúng tôi tự trông nhau, bảo ban nhau mà lớn lên giữa đói nghèo.

Khi ta lớn lên trong những năm tháng nghèo khó, tình anh em lại càng trở nên sâu sắc và đáng trân quý hơn bao giờ hết ( Ảnh internet )

Tôi nhớ như in những buổi chiều em khóc vì đói; còn trong nồi chỉ còn cơm nguội chan nước muối. Tôi lặng lẽ nhường phần cơm trắng hiếm hoi cho em; còn mình thì cầm chén nước chan ăn qua bữa. Mẹ luộc nồi khoai để đem bán ngoài chợ, chỉ chừa lại vài củ dập. Tôi lựa củ to nhất, bẻ làm ba, phần nào cũng như nhau, để em được chọn trước. Những điều nhỏ bé ấy, tưởng bình thường; nhưng chính là hạt mầm đầu tiên nuôi lớn tình anh chị em ruột thịt – Không cần ai dạy, cũng biết sống vì nhau.

Khi cha mẹ đi làm đồng, tôi trông nhà, dạy em học; cõng em đi dạo quanh sân khi chiều xuống. Em nhỏ, bướng bỉnh và hay khóc, nhưng tôi chưa bao giờ nặng lời. Vì trong trái tim một người anh; em không chỉ là đứa trẻ được giao trông coi – Mà là một phần thương yêu không thể thiếu trong cuộc đời mình.

Tình anh chị em trong những năm tháng trưởng thành xa quê

Khi tôi vào đại học, xa nhà; mang theo hành trang là giấc mơ thoát nghèo; tôi vẫn nhớ từng lời mẹ dặn: “Đi học cho nên người; để sau này còn làm gương cho các em.” Ở nơi đất khách, tôi gọi điện về đều đặn. Mỗi lần chỉ nói vài câu: “Em học thế nào? Có cần sách vở gì không? Cố lên em nhé.” Không cần nói nhiều, vì tôi biết: Tình anh chị em không cần hoa mỹ – Chỉ cần sự hiện diện và quan tâm đúng lúc.

Tình anh chị em – Giá trị bền lâu hơn mọi vật chất ( Ảnh internet )

Rồi em cũng lớn, mỗi người có công việc, có gia đình riêng. Nhưng những sợi dây máu mủ chẳng vì thời gian hay khoảng cách mà nhạt nhòa. Có lần em gặp biến cố, giọng nói trong điện thoại khàn đi vì lo lắng. Tôi về ngay trong đêm; đặt tay lên vai em: “Không sao đâu, có anh ở đây.” Ánh mắt em nhìn tôi; vừa bất ngờ, vừa nhẹ nhõm – như cái cách em từng nép sau lưng tôi những ngày còn nhỏ. Và tôi hiểu, dù chúng tôi đã là người lớn, thì trong sâu thẳm; tình anh em vẫn luôn là chốn tựa tinh thần không gì thay thế được. “Anh em trên kính dưới nhường, là nhà có phúc, mọi đường yên vui.”

Tình anh chị em – Giá trị bền lâu hơn mọi vật chất

Cuộc sống bận rộn cuốn mỗi người vào một guồng quay khác nhau. Nhưng kỳ lạ thay, chỉ cần một cuộc gọi hỏi thăm, một lần tụ họp bên mâm cơm Tết, một tin nhắn lúc nửa đêm: “Em ổn không?” – Là thấy lòng ấm lại. Đó là cách tình anh chị em sống – Không ồn ào, không phô trương – Nhưng chân thành và bền vững.

Có lần chị ốm, tôi đưa em đi thăm. Nhìn em lo lắng, chạy đi mua từng viên thuốc, tôi thấy lại hình ảnh của mình năm xưa, nhường em bát cơm, bẻ củ khoai thành ba. Thì ra, chúng tôi đã truyền nhau một cách sống – Âm thầm yêu thương, không phô bày, nhưng luôn có mặt khi cần.

Trong những biến cố của cuộc đời, tôi từng suy ngẫm: bao nhiêu tiền của cũng không mua nổi một người anh, một người em luôn sẵn lòng ở bên khi mình cần nhất. Tình anh chị em – Một khi đã gắn bó bằng yêu thương chân thành, thì quý hơn bất kỳ vàng bạc châu báu nào.

Tình anh chị em – Miền ký ức và nơi trở về

Giờ đây, mỗi người chúng tôi có tổ ấm riêng, con cái riêng, nhưng những dịp về quê sum họp, vẫn thấy rõ một điều: dẫu có đi đến đâu, có làm gì, thì tình cảm anh em ruột thịt vẫn là điểm tựa thiêng liêng. Chúng tôi ngồi lại, cười kể chuyện xưa, nhìn nhau qua những nếp nhăn và thấy rõ: có một miền ký ức chung – Nơi tình thương từng được nuôi bằng nửa củ khoai, bát cơm chan muối, tiếng ru của mẹ, ánh mắt lặng lẽ của cha.

Tình anh chị em – Như bóng tre già đầu ngõ, bền bỉ đứng đó qua bao nắng mưa. Là nơi để thương, để nhớ, để trở về – bất kể cuộc đời có đổi thay ra sao.