Site icon MUC Women

Kết nối bị lãng quên: Khi điện thoại lên tiếng thay con người

Kết nối bị lãng quên: Khi điện thoại lên tiếng thay con người

Kết nối bị lãng quên: Khi điện thoại lên tiếng thay con người (Ảnh: MUCwomen)

Công nghệ – vốn dĩ được sinh ra để kết nối con người – lại vô tình khiến chúng ta xa nhau hơn bao giờ hết. Những chiếc điện thoại không chỉ chiếm lấy thời gian, mà còn dần thay thế những cuộc trò chuyện và làm mờ nhạt sự gắn bó giữa các thành viên trong gia đình. Có lẽ, chỉ cần một lần đặt điện thoại xuống, chúng ta sẽ nhận ra rằng yêu thương vẫn luôn ở gần, chỉ cần ta biết dành thời gian để trân trọng.

Khi công nghệ “kết nối” nhưng lại chia cắt

Trong thời đại công nghệ, những thiết bị vốn được sinh ra để kết nối con người với nhau lại đang âm thầm làm điều ngược lại: khiến người ta xa nhau ngay cả khi đang ngồi chung một mái nhà. Nếu những chiếc điện thoại biết nói, có lẽ chúng sẽ không giấu nổi tiếng thở dài.

Khi người lớn thôi lắng nghe

Chiếc điện thoại của mẹ mở đầu câu chuyện bằng giọng trầm buồn:

Chiếc điện thoại của bố cũng không khá hơn, thậm chí mang nỗi chua chát:

Khi người lớn thôi lắng nghe. (Ảnh: MUCwomen)

Khi con trẻ lạc trong màn hình

Đến lượt điện thoại con gái, giọng pha chút mỉa mai:

Điện thoại cậu con trai góp thêm:

Khi con trẻ lạc trong màn hình. (Ảnh: MUCwomen)

Khi công nghệ buộc phải im lặng

Và rồi… một buổi tối nọ, sự cố mất điện xảy ra. Không có Wi-Fi. Không pin. Không màn hình xanh sáng rực. Những chiếc điện thoại im lặng, bất lực nhìn nhau.

Kết nối thật sự quay trở lại

Và điều kỳ lạ xảy ra – những con người trong căn nhà nhỏ ấy bắt đầu trò chuyện thật sự.

Bố hỏi mẹ:

Mẹ quay sang con gái:

Cậu con trai, lần đầu tiên trong nhiều tuần, ngẩng mặt lên:

“Mẹ, ngày mai con có tiết thể dục, nhớ cho con cái áo xanh nha.”

Không có âm thanh nào từ loa điện thoại, chỉ có tiếng người – ấm áp, thật lòng, và… người thật. Cả gia đình ngồi gần nhau, ăn bữa cơm trong ánh nến, kể chuyện ngày xưa, nhắc lại những lần cùng đi chơi, rồi cùng bật cười vì những ký ức ngô nghê. Không một ai đụng đến điện thoại. Không một ai bận bịu “thế giới ngoài kia”.

Và trong góc bàn, những chiếc điện thoại – lần đầu tiên trong đời – thấy nhẹ nhõm. Vì hôm nay, chúng không phải là trung tâm của mọi sự chú ý. Hôm nay, con người thực sự dành thời gian cho nhau.

Và điều kỳ lạ xảy ra – những con người trong căn nhà nhỏ ấy bắt đầu trò chuyện thật sự. (Ảnh: MUCwomen)

Chạm vào nhau, không cần qua màn hình

Câu chuyện ấy, nghe tưởng như một phép màu xa lạ, nhưng thực ra lại rất gần. Có khi, chính mỗi chúng ta đều đang sống trong đó. Công nghệ không có lỗi – nó là công cụ. Nhưng khi công cụ trở thành nơi trú ẩn, nơi thay thế cho tình thân, thì chính chúng ta đã dựng lên một bức tường vô hình giữa những người mình thương yêu.

Hãy thử một lần… tắt máy. Đặt điện thoại xuống. Mở lòng ra. Và kết nối bằng lời nói, bằng ánh mắt, bằng sự lắng nghe – như ngày xưa.