Gia đình đô thị và sự mất gốc không còn là cảnh báo xa vời, mà là thực trạng nhức nhối khi giá trị truyền thống dần phai nhạt, nhường chỗ cho tiện nghi, công nghệ và lối sống cá nhân hóa trong chính tổ ấm hiện đại
- Cách ứng xử khi con hư: Cha mẹ nên sửa mình trước.
- Ăn 3 bữa đúng cách giúp sống khỏe và kéo dài tuổi thọ
- Cà Mau: Sạt lỡ đất trong đêm cuốn trôi nhiều nhà dân, thiệt hại hàng tỷ đồng
Xem nhanh
Gia đình đô thị và sự mất gốc bắt đầu từ đâu?
Quá trình đô thị hóa nhanh chóng đã thay đổi diện mạo không gian sống và cả tư duy sống của người Việt. Từ những mái nhà ba gian sum vầy; gia đình nay chuyển sang sống trong các căn hộ cao tầng; khép kín, biệt lập sau cánh cửa sắt và tường cao.
Ngày nay, nhiều gia đình thành thị sống trong cảnh “kín cổng cao tường”, con cái chỉ quanh quẩn trong phòng riêng; hết học là đến điện thoại; tivi. Vật chất đủ đầy; thức ăn không thiếu thứ gì, quần áo; máy móc luôn tiện nghi – Nhưng điều thiếu nhất lại chính là tình cảm. Bữa cơm gia đình trở nên vội vàng; trò chuyện ít dần, kết nối cảm xúc mờ nhạt.
Nếu như ngày xưa, trẻ em lớn lên bên lời ru của bà; câu chuyện cổ tích của mẹ và những lễ nghi truyền thống được thực hành trong đời sống thường nhật, thì nay; nhiều em chỉ biết đến YouTube; TikTok và các nhân vật hoạt hình nước ngoài. Truyền thống – Thứ từng là hồn cốt của gia đình Việt – Đang bị thay thế bởi thói quen tiêu dùng và lối sống công nghệ.
Gia đình đô thị và sự mất gốc khiến con người rơi vào khủng hoảng bản sắc
Mất đi truyền thống không chỉ là mất đi hình thức bên ngoài như giỗ chạp; mâm cơm ngày Tết hay những câu chúc đầu năm. Đó là sự đứt gãy về giá trị: khi “hiếu – Nghĩa – Lễ –Ttrí – Tín” không còn được nhắc đến, con người dễ trở nên vô cảm; thực dụng và thiếu đi chiều sâu văn hóa.
Gia đình hiện đại đang rơi vào trạng thái “sống gần mà xa lạ”. Cha mẹ bận rộn kiếm tiền; con cái lớn lên thiếu vắng sự quan tâm thực chất. Tình thân trở nên lỏng lẻo; mỗi thành viên như một “hành tinh riêng” trong không gian chung. Trẻ nhỏ ít khi được dạy cách chào hỏi; không hiểu ý nghĩa của việc thắp hương tổ tiên, không cảm nhận được tình cảm gắn bó giữa các thế hệ. Sự cô đơn trong chính mái nhà mình là biểu hiện rõ rệt nhất của một gia đình “mất gốc”.
Gia đình đô thị và sự mất gốc không phải là tất yếu – Nếu biết gìn giữ
Giữa dòng chảy hiện đại; vẫn có những gia đình biết gìn giữ cội nguồn bằng cách duy trì các nghi lễ truyền thống trong đời sống thường ngày. Đó là những bữa cơm tối cả nhà cùng ngồi ăn; những câu chuyện được kể thay vì “lướt mạng”, là việc dạy con chào ông bà; thắp hương mỗi đầu tháng và nhớ ngày giỗ tổ tiên.
Hiện đại không đồng nghĩa với từ bỏ quá khứ. Sống ở thành thị không có nghĩa phải đánh mất đạo lý. Có thể không còn mái nhà ngói đỏ ba gian; nhưng lòng người vẫn có thể gìn giữ sự kính trọng tổ tiên; sự tử tế trong ứng xử, và tình thân bền chặt giữa các thế hệ.
Giữ truyền thống không phải là lùi bước; mà là cách tạo nên nền móng vững chắc cho một tương lai có bản sắc. Chính từ trong gia đình – Đơn vị nhỏ nhất của xã hội – Mà tinh thần dân tộc được duy trì và truyền lại.
Gia đình đô thị và sự mất gốc: Giữ gốc để không trôi giữa dòng đời
Trong một thế giới thay đổi từng ngày; nếu không có gốc, con người rất dễ mất phương hướng. Gia đình – Nơi từng là chốn về yêu thương – Cần được trở lại với đúng vai trò: không chỉ là nơi ở; mà là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hun đúc nhân cách.
Chúng ta không thể cản bước tiến của hiện đại; nhưng có thể lựa chọn cách sống. Hãy bắt đầu từ những điều giản dị: tắt điện thoại khi ăn cơm; dạy con chào hỏi lễ phép; cùng nhau gói bánh vào dịp Tết; kể lại cho con những chuyện về tổ tiên. Đó là cách giữ lửa cho ngôi nhà; giữ gốc cho dân tộc.