Chợ quê là nơi họp buôn bán tấp nập giữa làng quê yên ả, là miền ký ức chan chứa yêu thương trong tâm hồn mỗi người con xa xứ. Từ những buổi chợ tờ mờ sáng đến tiếng rao đậm chất quê nhà, chợ quê như một phần máu thịt – Bình dị mà sâu lắng, lặng thầm mà thiết tha trong đời sống làng quê Việt Nam.
- Mâm cơm gia đình – Nét đẹp gìn giữ nếp xưa.
- Gìn giữ nếp nhà – Bản sắc gia đình Việt trong thời đại số
- Sống chậm – Nghệ thuật tìm lại chính mình
Xem nhanh
Chợ quê xưa – Gánh hàng, tiếng rao và tình làng nghĩa xóm
Ngày xưa, chợ quê đơn sơ lắm. Không mái che, không nhà lồng, chỉ một bãi đất bên gốc đa, cạnh bến nước, là đủ để người làng tụ họp. Người bán kẻ mua không chuyên nghiệp, không quảng cáo rầm rộ, nhưng thật thà, thân quen – Ai có gì đem bán nấy. Mớ rau sau nhà, vài trái cà, quả bí, chục trứng gà, con cá đồng – Tất cả được bày ra trên chiếc mẹt tre mộc mạc.
Người đi chợ không chỉ để mua bán, mà còn để gặp gỡ, trò chuyện. Câu chuyện rôm rả xoay quanh mùa vụ, con cái, giá phân, giá gạo… Tiếng nói cười vang lên như kết nối những phận người trong cái tình làng nghĩa xóm chân chất.
Chợ quê trong ký ức tuổi thơ – Nơi lưu giữ yêu thương mộc mạc
Tuổi thơ tôi gắn liền với những buổi theo mẹ đi chợ quê từ khi trời còn chưa rạng. Mẹ gánh đôi thúng rau, còn tôi lon ton theo sau, háo hức chờ đợi chiếc bánh đa nướng, khúc mía tím hay tò he ngộ nghĩnh mà mẹ mua cho sau phiên chợ.
Có những hôm mẹ đi chợ một mình, tôi ngồi trước hiên nhà chờ đợi. Nhìn thấy bóng mẹ về, lòng tôi rộn ràng không phải vì lời lãi được bao nhiêu, mà vì biết mẹ luôn để dành một món quà nhỏ cho mấy chị em. Những niềm vui giản dị ấy đã trở thành miền ký ức ngọt lành, nâng niu theo tôi suốt cuộc đời.
Chợ quê nay – Vẫn giữ cái hồn, dù dáng hình đổi thay
Cuộc sống đổi thay, chợ quê cũng chuyển mình. Nhiều nơi được bê tông hóa, có mái che, quầy sạp tươm tất hơn. Hàng hóa đa dạng: từ rau củ, thịt cá, đồ khô đến quần áo, giày dép… Người bán chuyên nghiệp hơn, người mua cũng đông đúc hơn.
Thế nhưng, cái hồn chợ quê – Cái tình mộc mạc – Vẫn còn đó. Người dân vẫn mang theo thói quen: “ai có gì bán nấy”. Phiên chợ vẫn là nơi để hỏi thăm nhau vài câu: “Dạo này ruộng đồng ra sao?”, “Cháu lớn rồi nhỉ?”, “Năm nay lúa tốt không?” Những câu hỏi tưởng chừng vụn vặt nhưng ấm áp, gắn bó bao thế hệ người quê.
Chợ quê – Nơi neo giữ ký ức người xa xứ
Tôi đã rời quê hương để học tập và lập nghiệp nơi thành phố. Nhưng mỗi lần trở về, điều khiến tôi mong chờ nhất chính là được đi chợ quê. Không phải để mua sắm thật nhiều, mà là để nhìn lại những gương mặt thân quen – Bác hàng xóm bán đậu phụ, cô hàng rau vẫn gọi tên tôi như ngày bé thơ.
Giữa tiếng rao quen thuộc, mùi khói bếp sớm mai và những nụ cười mộc mạc, tôi như được sống lại những ngày xưa cũ. Cảm giác ấy nhẹ nhàng, dịu êm, khiến trái tim nguôi ngoai mọi vội vã, bon chen nơi phố thị.
Chợ quê – Hơi thở đời sống, hồn vía làng quê
Chợ quê không chỉ là nơi mua bán mà còn là “nơi thở” của làng. Nếu đình làng linh thiêng thờ thần, thì chợ là nơi hồn quê hiện hữu rõ nét. Ở đó có nhịp sống bình dân, tiếng cười trẻ nhỏ; tiếng rao cuối buổi; tiếng trả giá đầu hôm và cả giọt mồ hôi lặng lẽ của mẹ tôi – Của bao người phụ nữ quê quanh năm tảo tần.
Chợ là nơi kết nối thế hệ – Nơi người già kể chuyện xưa; trẻ nhỏ tập cầm tiền mua bánh, và người trung niên gánh gồng lo toan cơm áo. Chợ không phân biệt giàu nghèo, sang hèn. Mỗi người đến chợ đều mang theo một phần ký ức; một nỗi niềm, và ra về với một chút yêu thương mang về cho mái nhà nhỏ.
Chợ quê – Hồn làng giữa dòng thời gian
Dẫu thời gian có làm đổi thay dáng hình của chợ quê, dẫu mái chợ lợp tôn thay lá cọ, nền xi măng thay đất đỏ; thì trong trái tim mỗi người con quê hương, chợ vẫn mãi là một biểu tượng bất biến. Nó là nơi lưu giữ bản sắc; nhịp sống, phong tục, tập quán – Là nơi thấm đẫm tình người, nơi bắt nguồn mọi thương nhớ.
Chợ quê – Là nơi để nhớ, để thương. Là nơi khởi đầu cho những sáng sớm gió sương; nơi kết thúc một ngày bằng bữa cơm chan đầy yêu thương. Trong mỗi tiếng rao, mỗi bước chân trên con đường làng dẫn về chợ, ta lại tìm thấy chính mình – Bình dị và nguyên vẹn như một phần của hồn làng giữa dòng đời xuôi ngược.