Site icon MUC Women

Tình yêu thời chiến: Chuyện tình son sắt vượt bom đạn

tình yêu giữa ông Đồng Minh Quang và bà Phạm Thị Mỹ – Hai người lính kiên cường trên chiến trường Tây Nam Bộ

Tình yêu giữa ông Đồng Minh Quang và bà Phạm Thị Mỹ – Hai người lính kiên cường trên chiến trường Tây Nam Bộ. (Ảnh: Sưu tầm)

Tình yêu thời chiến không giống với những mối tình lãng mạn thời bình. Đó là thứ tình cảm được hun đúc từ khói lửa, thử thách bởi sự xa cách, và gắn kết bằng niềm tin sắt son.

Giữa những năm tháng hào hùng của cuộc kháng chiến chống Mỹ, tình yêu giữa ông Đồng Minh Quang và bà Phạm Thị Mỹ – Hai người lính kiên cường trên chiến trường Tây Nam Bộ – là minh chứng sống động cho một tình yêu như thế: mộc mạc, kiên định và đầy cảm hứng.

Khởi đầu từ khói lửa: Khi tình yêu và lý tưởng cùng chung nhịp đập

Sinh năm 1943, trong một gia đình có truyền thống yêu nước; ông Đồng Minh Quang tham gia cách mạng từ năm 15 tuổi. Những năm 1960, khi phong trào đấu tranh ở miền Nam sôi nổi, ông là chiến sĩ thuộc Tiểu đoàn 195; sau này là Trung đoàn 195 – Đơn vị chủ lực hoạt động tại các tỉnh Tây Nam Bộ.

Trong một lần làm nhiệm vụ, ông gặp cô giao liên Phạm Thị Mỹ ; người con gái nhỏ nhắn, ánh mắt sáng, giàu lòng yêu nước. Cả hai nhanh chóng cảm mến nhau, không chỉ vì sự đồng điệu về lý tưởng; mà còn vì sự chân thành trong từng lời nói, ánh nhìn.

Tình yêu ấy chớm nở giữa những chuyến hành quân vội vã, giữa tiếng bom đạn ngày đêm rền vang. Họ thương nhau lặng lẽ, bằng ánh mắt, vài câu chuyện bên bếp lửa, hay một món quà nhỏ; như đôi khăn tay thêu hình chim bồ câu mà ông Quang đã tặng bà Mỹ.

Tình yêu thời chiến không cần váy cưới – Đám cưới trong bom đạn

Năm 1962, sau chưa đầy một năm quen nhau, họ tổ chức một lễ cưới giản dị. Không váy cưới, không trang sức, không người thân hai bên. Đó là đám cưới đúng nghĩa của tình yêu thời chiến; nơi tình yêu và lòng tin quan trọng hơn mọi nghi thức.

Ngày hôm sau, họ lại lên đường. Mỗi người một nơi, tiếp tục chiến đấu vì lý tưởng chung. Họ đã chọn nhau trong thời khắc khắc nghiệt nhất, nên chẳng điều gì có thể chia cắt được.

Tình yêu thời chiến – Xa cách vì nghĩa vụ, gần nhau bằng niềm tin

Năm 1964, vợ chồng ông Quang – bà Mỹ có với nhau người con đầu lòng. Nhưng chiến tranh buộc họ phải xa con, gửi về nhà ngoại chăm sóc. Đến năm 1967, ông Quang nhận lệnh sang Campuchia làm nhiệm vụ tuyệt mật. Vì tính chất công việc, ông không được tiết lộ với ai, kể cả vợ.

Trước khi đi, ông âm thầm để lại cho vợ bức thư nhỏ; như một lời trăng trối đầy yêu thương:

Trong suốt 5 năm bặt tin, bà Mỹ vẫn một lòng chờ đợi. Vừa chăm con, vừa hoạt động bí mật tại Cần Thơ, bà chưa bao giờ để niềm tin vào chồng lung lay. Đó chính là sức mạnh lớn nhất của tình yêu thời chiến; dẫu không có thư từ, không có liên lạc, nhưng lòng thủy chung vẫn bền bỉ như ngọn lửa không tắt.

Gặp nhau trong đêm: Lời thề son sắt

Năm 1971, ông Quang được điều về miền Tây. Hay tin bà Mỹ bị truy lùng, đang ẩn náu ở quê chồng Bạc Liêu, ông như “ngồi trên đống lửa”. Trên đường hành quân qua U Minh, ông tranh thủ ghé thăm.

Cuộc gặp gỡ chóng vánh, kéo dài chỉ một đêm. Nhưng với họ, đó là món quà vô giá sau bao tháng ngày xa cách. Cả hai chỉ biết ôm nhau khóc, kể chuyện con, chuyện chiến trường, và hứa sẽ sống sót để còn được về bên nhau khi hòa bình.

Hòa bình lập lại, nhưng vẫn chưa hết những tháng năm xa cách

Tưởng chừng sau ngày đất nước thống nhất, cuộc sống vợ chồng ông Quang – bà Mỹ sẽ yên ấm. Nhưng rồi ông tiếp tục đảm nhiệm nhiều vai trò trong ngành giao thông vận tải tỉnh Minh Hải, sau đó là Bạc Liêu. Giai đoạn 1985–1987, ông được cử ra miền Bắc học tập. Bà Mỹ, như suốt thời chiến, lại một mình ở nhà nuôi 8 người con, quán xuyến ruộng vườn, gia đình.

Có lần, bà viết thư cho chồng:

Câu hỏi vừa trách nhẹ, vừa đượm tình. Nó nói lên một sự thật rằng tình yêu thời chiến, dù bước sang thời bình, vẫn luôn phải hy sinh, nhẫn nhịn và kiên trì vun đắp từng ngày.

Ký ức vẹn nguyên trong lòng người chồng thủy chung

Giờ đây, ở tuổi 82, ông Quang vẫn nhớ từng mốc thời gian, từng sự kiện của cuộc kháng chiến và những kỷ niệm với người vợ tảo tần. Sau cơn bạo bệnh năm 2019, trí nhớ của bà Mỹ suy giảm nghiêm trọng. Nhưng có một điều bà vẫn nhớ: mình đã từng là “phụ nữ đảm đang”; một mình nuôi dạy 8 người con trưởng thành, tử tế.

Đối với ông Quang, những tấm huân chương, bằng khen mà ông nhận được – Không quý bằng tình yêu thủy chung mà bà đã dành cho ông suốt đời. (Ảnh: Sưu tầm)

Đối với ông Quang, những tấm huân chương, bằng khen mà ông nhận được – trong đó có 4 Huân chương Kháng chiến hạng Nhất và Huân chương Lao động hạng Ba – Không quý bằng tình yêu thủy chung mà bà đã dành cho ông suốt đời.

Tình yêu thời chiến – Biểu tượng cho thế hệ mai sau

63 năm đồng hành từ thời chiến sang thời bình, tình yêu của ông Quang – bà Mỹ đã trở thành biểu tượng của lòng thủy chung, của sức mạnh tinh thần trong những năm tháng khó khăn nhất của đất nước.

Tình yêu thời chiến không cần ồn ào. Nó được viết bằng mồ hôi, nước mắt, bằng sự đợi chờ lặng lẽ và niềm tin vững vàng vào một ngày mai tươi sáng. Câu chuyện của họ là bài học lớn về lòng trung thành, sự kiên cường, và giá trị bền vững của tình yêu gắn liền với lý tưởng.

Câu chuyện tình yêu của ông Đồng Minh Quang và bà Phạm Thị Mỹ không chỉ là minh chứng sống động cho tình yêu thời chiến, mà còn là nguồn cảm hứng cho thế hệ trẻ hôm nay; những người may mắn được sinh ra trong hòa bình. Họ dạy chúng ta rằng: một tình yêu thật sự không cần phô trương, chỉ cần kiên định, chân thành và dám hy sinh vì nhau – dù là trong chiến tranh hay trong thời bình.

Theo: Báo PN